Đồ Hồn Đa Biệt ngồi ở ghế, sắc mặt xanh mét nhìn vài phụ tá Nam Yến phía dưới. Lúc trước Mộ Dung Sỉ để lại cho y bốn người, lúc sáng sớm vị Triệu tiên sinh xui xẻo bị y ném ra ngoài lều, đầu đập vào cây rồi chết. Còn lại ba vị tiên sinh nhìn nhau, không ai dám nhìn vào mắt Đồ Hồn Đa Biệt.
- Người Hán các ngươi thông minh.
Đồ Hồn Đa Biệt trầm mặc một lúc rồi thở dài, sát khí trên mặt giảm bớt, y chỉ tờ giấy trên bàn, nói:
- Người này, lặng lẽ tiến vào lều lớn của ta, chỉ để lại một tờ giấy liền đi…Có thể tiến vào một cách âm thầm lặng lẽ như vậy, có phải là người đại tu hành như lời người Hán các ngươi hay nói không? Một khi đã như vậy, vì sao y không muốn giết ta?
Lưu tiên sinh cắn môi, biết tên Man Vương này vui giận thất thường. Ngày hôm qua lão Triệu chỉ là ngủ quên làm ướt cuốn sách, đã bị y giận dữ ném chết. Hiện tại vấn đề mà y hỏi, nếu không trả lời được thì có lẽ kết cục cũng không khá hơn lão Triệu là mấy.
- Người đó…không dám!
Lưu tiên sinh do dự một lát, rốt cuộc tìm được một lý do:
- Đại Vương được xưng là Thiên Thần, người đại tu hành của người Hán cũng đâu có gan giết ngài? Y làm như vậy, đơn giản chỉ là muốn ngài nghi hoặc mà thôi. Kỳ thực, có lẽ y vốn là một kẻ không có bản lĩnh gì. Mục đích mà y làm như vậy…mục đích làm như vậy…
Lưu tiên sinh nhìn bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570256/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.