Phương Giải đứng trên đỉnh núi Lạc Mạc nhìn về phương bắc đã cả ngày. Từ nơi này có thể nhìn thấy đại doanh của phản quân và quân Tùy. Từ quy mô mà nói, tây đại doanh của phản quân hiển nhiên khổng lồ hơn nhiều. Không thể không nói, Mạnh Vạn Tuế chọn nơi đó hạ trại khá là hợp lý. Nơi đó có địa thế bằng phẳng, là nơi có thể đi về các hướng. Mặc dù không có thành trì lớn để phòng ngự, nhưng trông coi nơi này, tương đương với một thanh chắn ngăn cản quân Tùy ở núi Lang Nhũ và người Mông Nguyên tấn công Tương Châu.
Cho nên Mạnh Vạn Tuế chỉ cần dẫn binh trấn ở nơi này, không cần chủ động tấn công ai cũng là một công lao lớn rồi. Từ điểm này có thể nhìn ra được Lý Viễn Sơn quả thực tin tưởng y. Bằng không đã không giao phía sau lưng của Tương Châu cho y trấn thủ rồi. Cũng chính vì vậy mà người này không thể coi thường.
Cách tây đại doanh phản quân chừng hai mươi dặm là doanh trại quân Tùy. Quy mô nhỏ hơn không ít, nhưng hiểu nhiên là nghiêm chỉnh hơn nhiều. Những binh lính Tùy sống sót sau tai họa kia, mất hai năm đã tìm được dũng khí và sự tự tin. Lúc nhân số của bọn họ vượt qua bốn vạn, cũng đã đủ uy hiếp phía sau phản quân rồi.
Binh pháp có nói, ai binh tất thắng.
(* Ai binh: chỉ quân đội tràn ngập tâm tình bi phẫn)
Húc Quận Vương Dương Khai chính là trái tim của đội quân Tùy này. Y vừa chết, mỗi một binh lính đều bi phẫn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570018/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.