Qua huyện Cầu An là tới núi Lạc Mạc, đây là cách gọi của dân nơi đây. Kỳ thực nó là một nhánh của núi Lang Nhũ, thế núi không cao nhưng có phần hiểm trở. Số lương thảo lấy được từ Trần gia đủ cho đội quân năm nghìn người dùng trong một tháng, cho nên Phương Giải có thể yên tâm tới hội quân với Húc Quận Vương ở núi Lang Nhũ.
Tuy Phương Giải chưa quen với vùng này lắm, nhưng hắn đã dần dần tìm lại cảm giác quen thuộc.
Binh mã hành quân gấp gáp, năm ngày sau tiến vào núi Lạc Mạc, Phương Giải quyết định nghỉ ngơi và chỉnh đốn mấy ngày.
- Vượt qua núi Lạc Mạc chính là tây đại doanh của phản quân rồi
Thân binh được Thôi Trung Chấn lưu lại dẫn đường cho Phương Giải, chỉ vào bản đồ nói:
- Tây đại doanh phản quân do Mạnh Vạn Tuế, một trong Thất Hổ Tướng dưới trướng Lý Viễn Sơn lãnh binh. Lúc mới thành lập có hai mươi vạn quân, chỉ sợ binh lực lúc này đã tăng lên. Trong quân đội của Lý Viễn Sơn, Mạnh Vạn Tuế có địa vị cao hơn Ân Phá Sơn một ít. Nơi này có địa thế quan trọng, cho nên Lý Viễn Sơn lựa chọn người mà mình coi trọng hơn. Người này dụng binh cực kỳ cẩn thận, trông coi các thành và quan đạo, ít chủ động động binh với người của chúng ta ở núi Lang Nhũ.
- Thuộc kiểu người không cầu công lao, chỉ cầu không thất bại?
Trần Bàn Sơn hỏi.
Thân binh kia lắc đầu tỏ ý không biết. Dù sao y cũng không được tiếp xúc nhiều lắm.
- Tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570017/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.