Phương Giải nhổ một bãi nước bọt lẫn theo máu, cả hàm răng đều đau nhức.
Hắn đã nhìn ra sự khác thường của Trọng Bá, cho nên âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
May mắn…nếu Trọng Bá vẫn là người bình thường, thì nói không chừng vừa nãy mình đã ngã xuống rồi. Tuy tu vị của Trọng Bá vẫn còn, nhưng ông ta chỉ còn cái xác, không có suy nghĩ. Vừa rồi một kiếm kia đâm tới, Phương Giải dùng răng cắn, nếu Trọng Bá vẫn còn suy nghĩ của mình, thì chỉ cần tung kiếm khí một cái, phía sau ót Phương Giải sẽ có một lỗ thủng.
Phương Giải nhìn chằm chằm vào Trọng Bá, nhìn ông ta lại lao tới.
Trường kiếm trong tay Trọng Bá biến thành một tia sáng, đã không còn thấy kiếm đâu. Cái thanh âm vừa nãy lại vang lên trong não, Phương Giải thấy tức ngực, cổ họng ngòn ngọt, huyết khí chỉ trực tuôn trào.
Gió có tiếng mà vô hình.
Mặc dù Trọng Bá không còn tư tưởng, nhưng ông ta vẫn sử dụng chiêu thức theo thói quen.
Đây là một loại vô thức.
Một trong bốn kim vệ bên cạnh La Diệu, sao có thể là kẻ yếu được?
Hồi Phong có hai thủ đoạn công kích. Đầu tiên là khí xoáy vô hình, thứ hai là thanh âm. Dùng thanh âm làm rối loạn thần trí, rồi dùng khí xoáy giết người.
Phương Giải đã hiểu thế nào là hồi phong, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ ra được cách đối phó. Hắn đã có thể cảm nhận được sự thay đổi nguyên khí thiên địa, nên chỉ cần không rơi vào khí xoáy kia thì hắn sẽ không sao cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569954/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.