La Văn lùi về phía sau mấy bước, đề phòng nhìn Thích Nguyên:
- Vì sao ngươi phải giúp ta? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Thích Nguyên nhìn y, khẽ lắc đầu thở dài nói:
- Ngươi không cần đề phòng ta như vậy. Nếu ta muốn giết ngươi, có cần tốn công tốn sức như vậy không? Giết chết ngươi không có bất kỳ ý nghĩa gì với ta. Trái lại đó là một tổn thất rất khó tiếp nhận. Nhất là tới hiện tại, tổn thất đó sẽ khiến ta không chịu được.
- Ta sẽ không lãng phí thời gian và công sức vào một kẻ vô dụng. Cho nên ngươi có thể coi rằng ta đang lợi dụng ngươi.
Nghe Thích Nguyên nói vậy, sắc mặt của La Văn trở nên thoải mái hơn.
Thích Nguyên ngồi xuống một tảng đá, sửa sang lại quần áo của mình:
- Tuy ngươi không phải là con của La Diệu, nhưng La Diệu chắc chắn sẽ không để lộ ra ngoài. Nếu như nói cuộc đời y có hai điều không thể bỏ qua, thì thứ nhất chính là quyền thế và địa vị của y, không cho phép bất kỳ ai đụng vào. Thứ hai là mẹ của ngươi, đây là một phần nhân tính còn sót lại của La Diệu. Bác Xích và mẹ ngươi có tư tình, làm gì có chuyện La Diệu không phát hiện được tí nào? Mà nhiều năm như vậy y vẫn lãnh đạm với ngươi, chẳng phải là do y hoài nghi đó sao?
La Văn không dám tới gần Thích Nguyên, đứng xa xa hỏi:
- Vậy vì sao ngươi tới tìm ta?
- Bởi vì ngươi có giá trị.
Thích Nguyên mỉm cười nói:
- Tuy ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569945/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.