Phương Giải nhìn ra được, tính cách của những người này không giống nhau. Có người ngạo mạn, có người lười nhác. Nhưng có thể chắc chắn một điều, đó là Xuân Cô là người đứng đầu ở đây. Đây là một tổ hợp kỳ dị nhưng lại rất ổn định. Nàng đã gả cho đồ phu, hơn nữa nàng cũng không xinh đẹp gì cho lắm. Nhưng dường như trong mắt chín người còn lại, nàng là nữ thần độc nhất vô nhị.
Trầm mặc một lúc, Phương Giải bỗng hiểu ra.
Có lẽ chín người đàn ông này đều rất mạnh, nhưng không ai phục ai. Có lẽ bọn họ đã đấu tay đôi rất nhiều lần, nhưng không thể có một người để cho những người khác đều phục. Cho nên, Xuân Cô trở thành sự lựa chọn duy nhất. Mà nữ nhân này chắc cũng có chỗ nào đó hơn người.
Xuân Cô có thể được coi là người đứng đầu trong nhóm này.
- Thái Nông, ngươi thử xem.
(*Thái Nông: người trồng rau)
Xuân Cô chỉ Phương Giải, nói:
- Đừng quá thô lễ. Mặc kệ hắn có phải là truyền nhân của Vương gia hay không, dù sao cũng là khách do Qua gia dẫn tới. Dừng lại đúng lúc, đừng làm hắn bị thương.
- Vì sao là ta?
Người trồng rau ngẩn ra, chỉ vào mũi mình hỏi.
- Vì ngươi không bằng chồng ta.
Xuân Cô hừ lạnh một tiếng.
Đồ phu cười hì hì, đi tới trước một bước, lớn tiếng nói:
- Vậy để ta. Tên trồng rau kia cả ngày trồng rau, tay chân mềm nhũn, khí lực đều dùng hết ở đào đất trồng củ cải rồi, lấy đâu ra sức mà đánh nhau? Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569756/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.