Phương Giải không ngờ lão già què lại dẫn hắn tới một nơi như vậy. Xuất hiện trước mắt là một nơi mà không liên quan gì tới sự phồn hoa của thành Trường An. Thoạt nhìn dơ bẩn, hỗn loạn, cũ nát không chịu nổi. Đây là một khu chợ giấu ở một góc âm u. Người tới nơi này giống như hoàn toàn ngăn cách với thành Trường An bên ngoài. Nhưng nơi này rất náo nhiệt. Ngay cả một ít vị quản gia phú hộ đều tới nơi này mua đồ ăn hoặc là thứ gì đó.
Diện tích của khu chợ này không tính là nhỏ. Nhìn lướt qua thì đếm được hơn trăm cửa hàng. Nước bẩn trên mặt đất đã kết thành băng, dẫm lên có chút trơn. Nếu cẩn thận nhìn, sẽ nhìn thấy trong đó có nội tạng cá, có lông heo, lông chim, lông vịt, còn có phân heo, phân dê.
Đập vào mắt Phương Giải là một đồ phu đang ngậm tẩu. Mùa đông mà chỉ mặc một cái tạp dề, cánh tay để trần, có thể nhìn thấy chùm lông màu đen trên ngực của y. Y vừa ngậm tẩu vừa dùng dao nhọn rút xương heo. Động tác rất thành thục. Có lẽ dù nhắm mắt y cũng có thể rút xương một cách chính xác. Bên cạnh y có cắm ba con dao. Một con dao chặt thịt, một con dao lột da, một con dao nặng để chặt xương.
Phía sau y có một nữ nhân trông khá khỏe mạnh, đang ngồi xổm thu thập nội tạng heo, bỏ tất vào trong một cái chậu gỗ. Tim, phổi, gan, ruột heo còn đang bốc hơi nóng.
- Bà nương, đói bụng rồi!
Đồ phu vừa rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569755/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.