Trên núi Thanh Nhạc có một rừng đào. Mà giờ đang là mùa hoa đào nở.
Đứng ở xa nhìn, chỉ thấy sườn núi bao phủ trong màu hồng.
Đẹp làm cho người ta không nỡ dời mắt.
Sơn lâm thúy lục đào hoa diễm, cho dù là vị đại gia vẽ tranh mấy chục năm, chỉ sợ cũng khó mà vẽ ra được cảnh đẹp của núi này.
Nhất Khí Quan nằm thấp thoáng trong rừng đào, lúc ẩn lúc hiện.
Bởi vì chưởng môn của Nhất Khí Quan Tiêu chân nhân đã lên đường tới đế đô vào mấy ngày trước.
Cho nên quan lại quyền quý tới cầu kiến chân nhân đã giảm đi rất nhiều.
Thực ra khách hành hương tới thưa thớt, khiến núi này trở nên thanh tịnh hơn không ít, trong đạo quan cũng thanh tịnh hơn không ít, rừng đào càng thêm thanh tịnh.Hàng năm lúc hoa đào nở, không cho phép du khách vào rừng đào.
Cũng không biết là đạo sĩ trong Nhất Khí Quan e sợ du khách làm hỏng cảnh đẹp thiên nhiên này, hay là mỗi khi hoa đào nở rộ lại lộ ra việc kỳ bí gì không thể cho người khác biết.
Địa vị của Nhất Khí Quan cực kỳ tôn quý.
Chớ nói là các du khách, cho dù Tổng Đốc đại nhân của Giang Hoài Đạo tới đây, cũng không dám làm hỏng quy củ của Nhất Khí Quan.
Trong rừng đào có một tòa đình, không tên.
Tòa đình này vốn dùng để cho du khách nghỉ ngơi.
Nhưng từ khi có một vị khó lường tới Nhất Khí Quan, tòa đình này liền biến thành tài sản riêng của nàng.
Cho dù là đạo sĩ của Nhất Khí Quan muốn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569518/chuong-43-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.