Vân Nhiên vừa xoay người chạy ra khỏi kiệu hoa nhưng vừa đi đến trước cổng thành thì khung cảnh trước mắt nàng lại là cảnh gần vạn dân của Thiên kinh bị đao kiếm chém chết mà nằm chất chồng lên nhau không khác gì rơm rạc cỏ rác.
Trong những thi thể ấy có người là lão đầu bếp nổi tiếng của Túy Hương lâu, có người là tiểu cô nương bán lụa trên phố. Già trẻ lớn bé dù giàu hay nghèo dù nam hay nữ đều chẳng thể nào thoát được lưỡi gươm dài nhọn hoắc của bọn người lòng lang dạ sói Lương binh.
Vân Nhiên đứng tay đó chết lặng thẫn thờ trong phút chốc. Đôi bàn tay nắm chặt phong thư còn dang dở kia giờ đây cũng đã vô lực nắm hờ đến cùng mục mặc nó rơi xuống cạnh hài hoa.
Nàng từ từ cất bước tiến về phía trước nhìn khắp con phố xa hoa náo nhiệt ngày nào giờ chỉ còn là biển máu chết chóc tan thương. Sóng mũi nàng cay xè rồi dần cảm nhận được một dòng nước ấm lăn trên má.
Thiên thành thất thủ rồi...
Chợt nàng nhớ đến vị hoàng huynh của nàng còn đang ở trong hoàng thành ấy. Người đó liệu có còn sống hay không?
Ngay thời khắc đó như có luồng điện chạy qua khắp cơ thể nàng khiến từng tấc da trên người đều lạnh buốt.
Vân Nhiên mặc cho hài hoa bên dưới có dẫm phải máu hay tên đều lao thẳng về phía hoàng thành cao ngất ấy. Vì hoàng huynh của nàng và cả Lạc Anh còn ở trong nơi đó.
Nhưng người nàng yêu thương có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3732228/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.