Y quay lại nhìn mọi vật phía sau, chẳng có chút gì kì lạ cả. Cầm bức thư trên tay nhìn vào nét bút kia lại có chút quen thuộc nhưng không nhớ được chủ nhân. Nhìn kĩ lại trên mũi tên có dấu ấn của Hồng Loan doanh, quân doanh nổi tiếng dưới tay Hoàng Viên tướng quân. Nhớ lúc nhỏ Hoàng Viên tướng quân và Sở Hàn Trung từng có mối giao tình, y cũng từng đến Hồng Loan doanh vài lần.
Kẻ đứng sau chắc chắn ẩn ý không nhỏ, cho dù bạn hay thù thì vẫn không nên ở lại nơi này quá lâu.
...----------------...
Một canh giờ sau, Sở Tuân đã đứng trên cổng Thiên Thành để đón Lý Trung tướng quân cùng dòng binh sĩ của Hàn Lâm doanh.
Dòng binh sĩ được nhìn từ trên cao cứ như đàn kiến đen di chuyển không ngừng. Ngọn cờ đỏ thẫm của Yến Quốc cũng tung bay trong gió. Khung cảnh này lại khiến Sở Tuân có chút xúc động. Những người từ nơi sa trường trở về này đều đã trải qua gian lao khổ ải. Về đến được kinh thành cũng là điều hiếm có.
Cổng thành mở lớn, ngay bên dưới chính là hương thân phụ mẫu cùng thê tử của các tướng lĩnh. Người vợ trẻ gặp lại được lang quân sau bao năm xa cách hay người mẹ già chờ được nhi tử trong cảnh loạn lạc binh đao. Âm thanh xung quanh là tiếng vui mừng nức nở, tiếng vui cười và những giọt nước mắt hạnh phúc của cảnh gia đình đoàn tụ.
Dòng người đông đúc cũng dần thưa lại, họ về nhà cả rồi. Sở Tuân cuối cùng chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3420896/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.