🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Editor: SoleilNguyen

Trăng trắng từ đêm nay

Tác giả: Nam Phong Xuy Sơn

Chương 1: Người hàng xóm phiền phức

======***======

Bến Giang Nhất Hào tọa lạc tại Lục Gia Hối là một trong những chung cư cao cấp ở Hải Thành, những chủ nhân sở hữu căn hộ rộng rãi với tầm nhìn ra dòng sông đều là người giàu có. Khu dân cư phân tách rõ ràng giữa người và xe, thang máy đến thẳng cửa, quản gia thông minh sẽ bật đèn và điều hòa ngay khi xe vào khuôn viên, đảm bảo chủ nhân luôn trở về với một ngôi nhà ấm cúng.

Sau khi trở về từ nhiệm kỳ ngắn hạn tại công ty con ở New York, Mạnh Nguyệt Lam không tránh khỏi nhiều buổi tiệc xã giao, một tay cô vừa kết thúc cuộc gọi từ những người bạn nhậu, một tay vừa thanh toán tiền cho tài xế taxi.

Đêm đã khuya, trong bãi đỗ xe yên ắng, chỉ có tiếng giày cao gót lách cách khi bước vào thang máy, tin nhắn công việc trên WeChat liên tục hiện lên trên điện thoại, Mạnh Nguyệt Lam ấn nhẹ vào thái dương có chút đau đớn, có phần khó chịu ngẩng đầu liếc nhìn màn hình LED, con số lạnh lẽo cuối cùng cũng nhảy đến 30, cô bước ra ngoài.

Mới ra khỏi thang máy đã bị dọa hết hồn, với kiểu dáng hai thang hai căn hộ, thang máy gần cửa nhà cô lẽ ra chỉ có mình cô đi mới đúng, nhưng bây giờ rõ ràng có một người đàn ông ngồi co rúm ở đó. Mạnh Nguyệt Lam cảnh giác cầm chặt điện thoại, cố tình tạo ra khoảng cách.

Người đàn ông hơi gầy, tóc đen dài, khuôn mặt anh chôn vào đầu gối không nhìn rõ, áo sơ mi màu xanh nhạt ướt đẫm mồ hôi dán chặt vào lưng, ống tay cuốn lên để lộ một đoạn cánh tay thon dài trắng trẻo, xương cổ tay tinh tế, ngón tay thon dài.

Ôi, cô không nhớ mình có người bạn nào sở hữu một đôi tay đẹp như vậy, chẳng lẽ là một người hâm mộ? Nhưng cô vừa trở về không lâu, trừ phi là tình yêu sét đánh, nếu không thì chắc chẳng có cơ hội để phát triển tình cảm.

Nửa đêm ngồi trước cửa nhà của một cô gái độc thân, cho dù không phải là một kẻ si tình thì cũng chẳng có ý tốt, tốt hơn hết là giao cho bảo vệ sớm kéo đi.

Ngay bên cạnh thang máy là lối đi riêng theo tầng, Mạnh Nguyệt Lam không do dự gọi điện: "Phiền đến tòa nhà số 6 tầng 30 một chút, trước cửa nhà tôi có một người lạ."

Thang máy rộng rãi được trang trí xa hoa, giọng nói lạnh lùng bình tĩnh của cô vang lên với vài tiếng vọng, người ngồi bên cạnh thang máy hình như bị tiếng động làm cho tỉnh dậy, chậm chạp ngẩng đầu lên. Anh có vẻ như vừa ngủ dậy, đôi mắt nhìn về phía âm thanh mang chút mơ màng, dường như không hiểu sao lại có một cô gái đứng trước mặt.

Đó là một gương mặt rất đẹp, đẹp đến mức khó quên, Mạnh Nguyệt Lam từng thấy qua đôi mắt phượng, nhưng rất hiếm khi gặp được ai có đôi mắt dài hẹp lại quyến rũ như vậy, rõ ràng hình dáng rất nổi bật, nhưng đồng tử lại sáng trong như ngọc đen, vẻ đẹp rực rỡ và khí chất lạnh lùng, thực ra Mạnh Nguyệt Lam đã từng gặp qua một người như vậy, mà còn chỉ cách đây hai ngày.

Thật trùng hợp, hai ngày trước cô đã bị bác sĩ đẹp trai kiêu ngạo ấy công kích, hai ngày sau lại thấy anh ngồi thảm hại trước cửa nhà mình?

"Cô ơi, cô có nghe không? Tầng 30 tòa nhà 6 đúng không?" Giọng của bộ phận quản lý vang lên bên kia điện thoại: "Chúng tôi đã chuyển sang theo dõi, đang có nhân viên an ninh đến, xin cô vui lòng nhanh chóng rời khỏi tầng và xuống tầng một."

"Chờ một chút," Mạnh Nguyệt Lam sờ mũi, có chút không tự nhiên nói: "À, nhìn nhầm rồi, là một người bạn của tôi, ha ha, chỉ là hiểu lầm thôi, không cần đến nữa."

"Cô chắc chứ?" Nhân viên quản lý thận trọng hỏi, Mạnh Nguyệt Lam có thể hình dung được người bên kia điện thoại đang ngán ngẩm đảo mắt, bèn cười khúc khích nói: "Vất vả rồi, cảm ơn nhé."

Khi cô cúp điện thoại, người ngồi trên sàn đã dùng ngón tay chống đất, tựa vào tường từ từ đứng dậy, đôi chân dài đến nỗi không thể đứng thẳng, dường như bị một cảm giác không thoải mái ở thắt lưng làm cho gập người xuống.

"Bác sĩ Quan đây là đang diễn trò gì vậy?" Cô cho điện thoại vào túi, cũng không lại gần, Mạnh Nguyệt Lam dựa vào quầy bar chỉnh sửa lại tóc, lười biếng hỏi.

(Truyện được dịch bởi editor SoleilNguyen và chỉ được đăng trên áp cam WinnyChan275, truyenhdt.com, soleilnguyennovelcom.wordpress.com, những nơi khác đều là ăn cắp trắng trợn!!!)

Quan Tịch Bạch quay lưng về phía cô, một tay đè nặng lên vùng eo bụng, tay kia cố sức chống tường để giữ thăng bằng, chậm rãi di chuyển vào trong hành lang, nhìn thấy hướng đi của anh, dù Mạnh Nguyệt Lam có chậm hiểu đến đâu cũng nhận ra: "Anh sống đối diện tôi?"

Từ thang máy đến cửa nhà chỉ có vài bước chân, nhưng anh đã lề mề gần năm phút vẫn chưa đi được, Mạnh Nguyệt Lam từ sự ngạc nhiên lấy lại tinh thần, ngay cả việc định mắng chửi môi giới đã tìm nhà cho cô cũng chưa kịp suy nghĩ, đã nghe thấy một tiếng "Bịch" khẽ, người đàn ông trong hành lang khuỵu gối quỳ xuống đất, phát ra một tiếng rên nhỏ.

"Chậc, bác sĩ Quan có phải là đau dạ dày không?" Nhớ lại việc trước đó bị anh chèn ép ở bệnh viện, Mạnh Nguyệt Lam cảm thấy vô cùng khoái chí, cười đùa: "Hay thật, thế thì chẳng cần đến bệnh viện, có sẵn bác sĩ tiêu hóa ở đây rồi."

"Khụ khụ......" Như bị câu nói của cô làm cho nghẹn, Quan Tịch Bạch càng gập người xuống, dáng vẻ cứng ngắc, nhìn anh cố gắng mà vẫn không thể đưa ngón tay đến khóa vân tay, người xem náo nhiệt cũng cảm thấy chán, chậm rãi bước lại gần, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch: "Mật mã?"

Đến gần rồi mới phát hiện sắc mặt của anh trắng tái có phần quá mức, mồ hôi lạnh đổ đầy trán, đôi môi mỏng như lưỡi dao trắng đến gần như trong suốt, có vết máu rải rác, rõ ràng là do anh trong cơn đau đã cắn ra. Khi cảm nhận được cô đến gần, biểu cảm của Quan Tịch Bạch càng thêm lạnh nhạt, như thể tình trạng thê thảm trước mắt chẳng liên quan gì đến anh, quả thật, ngay cả khi quỳ dưới đất, mồ hôi thấm ướt áo cũng không thể nào làm giảm đi khí chất thanh khiết tự nhiên của người đàn ông đẹp trai này, anh càng tỏ vẻ không quan tâm, Mạnh Nguyệt Lam càng cảm thấy khó chịu.

Chẳng buồn nói thêm lời hay ý đẹp, Mạnh Nguyệt Lam không khách khí mà nắm chặt lấy cánh tay đang nâng lên của anh, dùng sức kéo mạnh về phía trước. Tay anh mảnh khảnh thon dài, ngón tay lạnh lẽo ẩm ướt, mà cú kéo thô bạo của cô như kéo trúng chỗ đau, Quan Tịch Bạch khẽ rên lên một tiếng rồi gập người lại, trong khi đó, Mạnh Nguyệt Lam như không nghe thấy, ấn ngón tay lạnh buốt của anh lên khóa vân tay.

"Bíp" cửa chống trộm mở ra, Mạnh Nguyệt Lam lạnh lùng buông tay, cái tay kia lập tức rơi mạnh xuống đất, phát ra tiếng khớp xương vang dội.

"Vậy mà thật sự ở đây." Mạnh Nguyệt Lam lẩm bẩm phàn nàn: "Thôi thì, không phải oan gia không gặp mặt, không cần cảm ơn đâu."

Mồ hôi lạnh từng lớp từng lớp túa ra, chầm chậm rơi dọc theo sóng mũi thẳng tắp, Quan Tịch Bạch cảm thấy mọi thứ xung quanh tối sầm lại, cơn đau ở hông cùng với cảm giác ấm ướt, từ lòng bàn tay dần dần lan tỏa ra. Anh nghiến răng nén lại sức lực, giọng nói khàn khàn, trầm thấp: "Mạnh tiểu thư, cô có phiền không......?"

"Hửm?" Giọng nói của anh quá yếu ớt, câu nói sau trở nên mơ hồ, Mạnh Nguyệt Lam cúi người xuống, ghé tai lại gần: "Gì cơ?"

Sườn mặt tái nhợt của anh hơi ngẩng lên, hơi thở nóng rực phả vào tai cô: "Tránh ra......"

"......"

Hóa ra cô thật sự bị ghét bỏ?

"Nói thật nhé, nếu anh ngất xỉu ngay tại đây, tôi cũng không phiền lòng mà đi luôn đâu." Không chút nản lòng, Mạnh Nguyệt Lam quay mắt nhìn anh với ánh mắt dịu dàng, thoải mái chiêm ngưỡng gương mặt đẹp trai cùng những đường nét lạnh lùng, nở một nụ cười hòa nhã: "Hoặc là anh cầu xin tôi, có thể tôi sẽ nhân từ mà đỡ anh vào nhà."

"Thật vậy à," tiếng cười trầm thấp lẫn một chút bất đắc dĩ, ánh mắt của Quan Tịch Bạch dần dần mất tiêu cự, nhưng nụ cười lạnh lùng lại nở trên khóe môi: "Cô nói phải giữ lời đấy......"

Lời nói nhẹ như lông vũ quét qua, chưa kịp để Mạnh Nguyệt Lam phản bác, thân hình gầy gò của anh khẽ lảo đảo, mí mắt hơi khép lại, cả người ngã sang một bên.

"Ây......" Cô theo bản năng vươn tay ra đỡ, nhưng lại bị sức nặng của anh kéo xuống, khiến cô mất thăng bằng, phải quỳ nửa người mới đứng vững lại được, động tác này khá lớn, Quan Tịch Bạch vẫn nằm yên không cử động, đã hoàn toàn mất ý thức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.