Tiểu Thất nghe mà choáng váng đầu óc, người mà bọn họ nói với người mà y quen là cùng một người sao? Mộ Dung Hoa từ khi nào lại trở nên tàn nhẫn không phân biệt đúng sai như vậy chứ.
“Vậy còn những người khác trong tướng quân phủ thì sao? Công chúa thế nào rồi?” Tiểu Thất không giấu được hoài nghi trong lòng nên hỏi thêm vài câu.
Người nọ giống như muốn đem tất cả những gì mình biết kể lại cho y.
“Thuần Hi công chúa và Mộ Dung Hoa hoà ly nên bị Hoàng thượng đuổi khỏi cung rồi.”
Đuổi khỏi cung? Làm sao có thể chứ. Ai cũng biết An Khánh đế yêu thương muội muội này như thế nào sao có thể vô duyên vô cớ đuổi nàng đi.
Tiểu Thất suy nghĩ một hồi cuối cùng cũng hiểu ra An Khánh đế hẳn là muốn nàng được tự do theo đuổi thứ nàng thích và đi cùng người nàng thương nên mới phải làm như vậy. Như vậy cũng rất tốt, y vui mừng thay cho Thuần Hi.
“Còn có một tin động trời nữa ngươi không biết đâu. Người hại chết mẫu thân của Mộ Dung Hoa vậy mà lại là tiểu thiếp thất của hắn. Đúng là nuôi ong tay áo không thể lường trước được.”
Bàn tay đang băng bó vết thương của Tiểu Thất bỗng khựng lại, y kinh ngạc trợn tròn mắt.
“Cái gì? Cô ta…sao…sao có thể…”
“Bởi vậy, ai cũng đồn ả khẳng định là chết rất thảm.”
Kì thực lời đồn cũng chỉ đúng một phần, Mộ Dung Hoa tất nhiên là hận không thể băm Chu Mẫn ra làm trăm mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/3542458/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.