Kể từ ngày trở lại kinh đô cũng đã một thời gian Thuần Hi không gặp mặt Mộ Dung Hoa rồi, càng nghĩ càng nôn nóng nàng không tự chủ được mà bước nhanh hơn. Khi thấp thoáng nhìn thấy bóng lưng trầm tĩnh của Mộ Dung Hoa ở trong đình Thuần Hi cảm thấy sự trống vắng lâu nay đã được lấp đầy.
Rất nhiều lần nàng lén nhìn bóng dáng của hắn, vừa mạnh mẽ vừa đáng tin khiến người ta muốn dựa dẫm. Giờ nàng không muốn lén nhìn nữa mà muốn chân chính đứng cạnh hắn.
Tự khích lệ chính mình Thuần Hi mỉm cười từng bước tiến về phía đình.
"Mộ Dung Hoa."
Mộ Dung Hoa quay đầu nhìn nhưng không lên tiếng, đợi khi Thuần Hi bước vào trong đình ngồi xuống ghế đối diện hắn mới nói:
"Công chúa xin hoàng thượng ban hôn?"
Thuần Hi cũng đoán được Mộ Dung Hoa tìm tới đây vì chuyện này nên rất bình tĩnh mà gật đầu:
"Đúng."
Mộ Dung Hoa cau mày, giọng nói vẫn lạnh lẽo đều đều phát ra:
"Trước đây ta từng nói rõ ràng với công chúa rồi, là người không hiểu hay cố tình không hiểu. Ta sẽ không cưới công chúa."
Lồng ngực Thuần Hi đau nhói nhưng vẫn mỉm cười không tiếp tục chủ đề này mà nói sang chuyện khác:
"Huynh có phải luôn muốn lật lại án oan năm xưa của Mộ Dung gia không?"
Mộ Dung Hoa thoáng sửng sốt:
"Có ý gì?"
"Vụ án của Mộ Dung gia năm đó chỉ cần là người có đầu óc một chút thì sẽ biết là án oan, nhưng không ai dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/2726778/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.