Rời khỏi yến tiệc sắc trời bên ngoài đã tối đen, Mộ Dung Hoa mệt mỏi dựa người vào xe ngựa nhắm chặt mắt. Thời gian gần đây có quá nhiều chuyện khiến hắn phải suy nghĩ, thời gian nghỉ ngơi cũng không nhiều nên đầu đau nhức như có người cầm búa đập vào. Muốn an tĩnh nằm ngủ một giấc, muốn ôm người kia vào lòng nghe y nói nhảm bên tai, muốn nhìn y tức giận lại không biết làm gì, muốn thật nhiều thứ.
Mộ Dung Hoa đột nhiên nhận ra khoảng thời gian có Tiểu Thất ở bên là khoảng thời gian hắn vui vẻ và bình yên nhất trong hơn 23 năm trời.
Tiểu Thất có phải ta sai rồi không?
Nếu như Tiểu Thất biết chuyện lại không muốn ở cùng hắn nữa thì phải làm sao? Đau đầu quá.
"Tướng quân, đã về tới phủ rồi."
Mã phu ở bên ngoài gọi vọng vào nhưng không ai đáp lại, gã kiên nhẫn gọi thêm một lần nữa lần này âm lượng đã cao hơn lúc trước:
"Tướng quân..."
Mộ Dung Hoa từ bên trong xe ngựa bước ra mệt mỏi xoa thái dương, hắn dừng lại bước chân nhìn Mục Vĩnh Kì đang ngồi trên bậc thềm trước cổng phủ, có lẽ đã ngồi một thời gian rồi.
Vĩnh Kì thấy Mộ Dung Hoa liền đứng dậy, nét mặt nôn nóng đến khó chịu.
"Sư huynh, huynh thật sự muốn cùng công chúa thành thân?"
"Thánh chỉ đã ban xuống rồi đệ còn hỏi mấy câu thừa thãi này làm gì."
Vĩnh Kì không kìm được bực bội mà hơi lớn tiếng:
"Nếu huynh không ngầm đồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/2726774/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.