***
Lương Tùng phụng chiếu vào Hàn Lâm Viện nhậm chức, ngày đầu tiên đã bị Trương thư sinh chặn đường trên phố.
Đường lớn người qua lại tấp nập, Trương thư sinh cũng chẳng màng thể diện, chỉ vào mũi Lương Tùng mắng xối xả.
“Cái gì mà thám hoa lang! Ta thấy là nhờ bán sắc, được con gái độc nhất của thừa tướng để ý, mới có được ngày hôm nay đi!
“Ngươi chẳng qua có gương mặt đẹp, đã vọng tưởng bám víu phú quý!
“Lã Bất Vi, Cao Bồ Tát, Hòa Sĩ Khai, Trương Dịch Chi, từ xưa đến nay, kẻ dùng sắc hầu hạ người nào có kết cục tốt!
“Kẻ vô liêm sỉ! Hạ tiện tiểu nhân!”
...
Ngày ấy ta cố ý hẹn Tần tiểu tiên sinh tại trà lâu bên cạnh để học chữ.
Nghe thấy trên đường náo nhiệt, nhận chữ cũng nhanh hơn nhiều.
Tần Tiểu tiên sinh yên lặng uống trà, nghe đến chỗ hay, khóe miệng cũng không nhịn được mà giật giật.
Hắn thầm tán thưởng: “Quả nhiên vẫn phải là người đọc sách, mắng người mới hay.”
Chẳng mấy chốc, Tân Tư Lai đã xách một con gà quay tìm đến ta:
“Ngự sử đài dâng sớ, dâng thư lên trách tội thừa tướng Triệu gia không nghiêm, dạy con không tốt, khiến con gái đức hạnh bại hoại, phụ đức khiếm khuyết.”
Gà quay thơm phức, ta xé một cái đùi gà, không thèm để ý tay Tân Tư Lai đưa đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-sang-ngoi/3625464/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.