Miệng Triệu Phỉ Nhi mấp máy, nhưng những lời sau đó của nàng, ta không nghe lọt chữ nào.
Mười năm trước, biển thủ tiền cứu tế, bị xử trảm, hậu duệ tội thần...
Vì muốn cướp đoạt phu quân của ta, Triệu Phỉ Nhi dám điều tra sau lưng ta!
Tâm tư mưu toan như vậy, còn nói là vì tốt cho ta?
Chuyện này nhất định không thể giải quyết ổn thỏa rồi.
Ta thở nặng nề, mới cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, thản nhiên nói: "phu quân, chuyện này, quả thực ta chưa từng nói với chàng."
Lương Tùng ngỡ ngàng: "Gì cơ! Nàng dám..."
Ta vội nói trước: "Nhưng khi chúng ta quen biết, ta theo nghĩa phụ bán hát kiếm sống, chàng đã nói không để ý đến xuất thân của ta."
Lương Tùng thay đổi sắc mặt: "Ta không để ý nghèo hèn, nhưng nàng là con gái của tội thần, con đường làm quan của ta sẽ bị hủy vì thân phận của nàng, nàng không nghĩ cho ta sao?"
"Quả thực là ta sai rồi, ta đồng ý hòa ly." Ta xoa khóe mắt, chuyển sang thái độ khác.
Nài nỉ: "Nhưng một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa, ta chung quy vẫn sẽ buồn bã, phu quân, nhìn vào ba năm tình cảm này, chàng cho ta thời gian đi."
Ta nghẹn ngào nói xong, học theo dáng vẻ của Triệu Phỉ Nhi mà rơi lệ, đáng thương vô tội nhìn về phía Lương Tùng.
Ta cũng từng lên sân khấu hát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-sang-ngoi/3625461/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.