Cứ như vậy, bọn ta thuận lợi ở lại Tống gia. Nghe nói căn nhà cũ này được tằng tổ công xây dựng, tuy có sửa sang lại, nhưng dù sao cũng đã cũ. Ba người bọn ta được phân cho căn sương phòng ở phía Tây nhất, tường và nền nhà đều lát bằng gạch xanh lớn, kẽ gạch rõ ràng, rất nhiều rêu ẩm bám lên trên đó. Chỉ cần nhìn một cái, đã thấy nghèo nàn thê lương. Căn phòng này đừng nói là so với nhà bình thường, ngay cả so với căn nhà tranh ở kinh thành của bọn ta, cũng kém hơn rất nhiều. Nhưng mẫu thân ta chỉ coi như không thấy, vứt hành lý xuống là bắt đầu dọn dẹp giường chiếu. Ta vừa giúp mẫu thân trải chăn, vừa bất bình: “Nếu sớm biết gia đình cữu cữu lại không tốt như vậy, thì không nên đến đây!” Góc chăn được trải phẳng, bụi bay lơ lửng trong không khí. Mẫu thân liếc ta một cái: “Không tốt? Sao mới gọi là không tốt?” “Nếu hôm nay cữu cữu con không ra gặp ta, cữu mẫu đuổi ta ra khỏi cửa, đó mới gọi là không tốt. Bây giờ người ta đã sắp xếp cho chúng ta ở, thì nên ghi nhớ ân tình này.” “Hơn nữa, cữu cữu con cũng không phải là người máu lạnh, sau này quen thân rồi, ít nhiều gì cũng sẽ chăm sóc hai tỷ muội con.” Ta hiểu mẫu thân đang tính toán cho chuyện hôn nhân của ta. Tống gia tuy làm nghề buôn bán, nhưng nếu được cữu mẫu quan tâm, không chừng có thể tìm được một gia đình tốt. Chỉ là Nguyệt Thu… Ta quay đầu lại, chỉ thấy tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-dem-xuan/5212644/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.