Triệu Vô Cực ngồi trong bụi cỏ, căng thẳng nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, lòng bàn tay nắm đao hơi ướt mồ hôi, sẵn sàng xông ra chém giết bất cứ lúc nào.
Hai ngày nay Triệu Vô Cực thật sự bị truy đuổi rất thảm. Từ sau khi mũi tên lệnh bay lên trời rồi nổ tung hôm đó, tốc độ và tần suất sục sạo trong núi của quân Sóc đều tăng mạnh. Bọn chúng đông người, trải ra tìm kiếm như quét lưới khiến các thám báo Hắc Vân kị lẻn vào trong núi cực kì vất vả.
Triệu Vô Cực đã không biết là lần thứ mấy bị truy binh đuổi, sau khi giết mấy truy binh lạc đội, hôm nay cuối cùng cũng bị đẩy vào tuyệt cảnh. Chỉ vài bước trước mặt chính là rất nhiều quân Sóc. Nằm trong bụi cỏ, Triệu Vô Cực thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của đối phương. Rốt cuộc là thằng ranh nào làm lộ hành tung? Nếu bố còn sống ra ngoài thì nhất định phải đánh cho vừa trận mới được. Triệu Vô Cực vừa chửi thầm gã nào mấy ngày trước làm quân địch bắn tên lệnh, vừa thong thả di động thân thể chuẩn bị liều mạng, hoàn toàn không nghĩ tới thằng ranh bị mình chửi té tát đó chính là thế tử nhà mình.
Bụi cỏ đang trốn đã bị mũi đao gạt ra, ánh mắt Triệu Vô Cực ngưng đọng, đang chuẩn bị ra tay, không ngờ bước chân kẻ trước mặt lại dừng lại. Một tiếng còi chói tai vang lên, hành động của các binh sĩ quân Sóc dừng lại, không hẹn mà cùng chấm dứt tìm kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301870/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.