Hành động này của Lâu Dự tương đương với tuyên bố trước mặt tất cả các thuộc hạ đắc lực: Tên nhóc này từ nay là người của ta, sau này gặp nó đi lại trong quân, các huynh đệ chịu khó chăm sóc nó một chút!
Từ lều trung quân đi ra, Hầu Hành Tiễn rảo bước tới giữ Lỗ Chí Túc lại, nói nhỏ: "Có phải thế tử quá tốt với Loan Loan không? Tốt đến mức hơi..."
Nhớ tới cảnh tượng trên thao trường hôm trước, Lỗ Chí Túc gật đầu tiếp lời: "Tốt đến mức hơi buồn nôn".
"Đúng vậy. Các ngươi thấy có đúng không?" Hầu Hành Tiễn nhìn mọi người.
Lưu Chinh và Triệu Vô Cực đã quen nhìn Lâu Dự tốt với Loan Loan, lúc này không hẹn mà cùng nhếch miệng, thầm nghĩ còn có chuyện buồn nôn hơn mà ngươi chưa nhìn thấy đấy.
Lữ Nam Cung thân là trung lang tướng tên nỏ doanh, lớn tuổi nhất trong số những người này, trình độ bắn tên như thần, tính ra có thể coi là sư phụ nhập môn của Lâu Dự. Mặc dù thân hình cao lớn, râu ria đầy mặt nhưng Lữ Nam Cung lại là người hết sức tinh tế. Lúc này nghe thấy hai người nói như vậy, Lữ Nam Cung suy nghĩ một lát rồi đáp: "Như vậy cũng tốt".
Hầu Hành Tiễn ngẩn ra: "Tốt thế nào được? Thế tử của chúng ta là hùng ưng thời nay, chiến công hiển hách, đương nhiên phải đi thẳng đứng vững. Nhưng nếu bị những kẻ xấu rắp tâm tung tin bẩn thỉu trong triều đình thì thanh danh của thế tử há chẳng phải sẽ bị tổn hại?"
Lữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301846/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.