Đêm nay đám người Lâu Dự tuy mặc thường phục nhưng đều xuất thân quân ngũ nên vẫn không giấu được cốt cách lẫm liệt.
Lâu Dự mặc trường bào màu xanh ngọc, chỉ lót da chồn tía ở cổ tay áo và cổ áo, không phô trương khoe khoang phú quý, lại càng tỏ ra phong thần tuấn lãng.
Loan Loan dù ăn mặc giản dị nhưng lại tinh nghịch, lộ rõ tính cách không yên phận, đôi mắt sinh động linh hoạt không ngừng ngó ngang liếc dọc.
Triệu Vô Cực và Lưu Chinh đều thân cao vai rộng, rắn rỏi khỏe mạnh, bước đi vững vàng, khí độ hiên ngang.
Nhóm bốn người này đứng trên phố dài người lại qua như mắc cửi không khác gì ngọc trai trên bãi cát, trăng sáng giữa trời sao, rực rỡ chói mắt, nổi bật xuất chúng. Nhưng mấy người này lại không hề có tự giác mình là thần tượng của đám đông, cũng không biết mình đã trở thành đối tượng chú ý của người đi đường lại qua, vẫn bừng bừng hào hứng đấu khẩu với nhau.
Thấy Lưu Chinh méo mặt, Loan Loan đang định chế giễu mấy câu chợt nghe thất một giọng nữ dịu dàng vang lên bên cạnh, ngẩng đầu lên thấy trước mắt sáng ngời, một người phụ nữ thướt tha đứng phía trước. Bên trong áo khoác da chồn màu trắng là bộ váy màu tím nhạt thêu hoa cúc ướt sương đêm, mái tóc dài như thác nước trong tranh thủy mặc buông xõa sau lưng, một đóa hoa phật tang nhiều lớp cánh màu tím cài trên mái tóc, ngũ quan tươi tắn, khuôn mặt xinh đẹp, như một cành mai đỏ nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301835/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.