Đại chiến sắp sửa bùng nổ, phủ Lăng Nam vương sẵn sàng ra trận.
Lăng Nam vương gọi Lâu Dự cùng với một đám tướng lĩnh Hắc Vân kị vào thư phòng, trắng đêm thương nghị quân tình.
Con trai về nhà không lâu, còn chưa được mấy ngày trọn vẹn ở nhà đã phải ra chiến trường đầu rơi máu chảy, Trần Kiếm Ý vừa lưu luyến không rời vừa buồn bã khó chịu. Chồng chinh chiến cả đời, bà ở nhà ngày ngày thấp thỏm cũng đành chịu. Con trai duy nhất cũng phải đi lên con đường gian nan nguy hiểm liếm máu trên lưỡi đao, làm mẹ sao có thể không lo âu thương xót?
Với thân phận của Lâu Dự, chàng hoàn toàn có thể yên tâm ngồi hưởng vinh hoa phú quý trong thành Thượng Kinh, giống như đông đảo các con cháu thế gia, ôm kiều thê mỹ thiếp, uống rượu hưởng lạc, đâu cần phải thúc ngựa đi đầu, gối đao nằm băng, ăn gió uống tuyết, liều mạng chiến đấu?
Nhưng Trần Kiếm Ý dù sao cũng xuất thân nhà tướng, đương nhiên hiểu rõ chồng và con trai mình là hùng ưng bay lượn trên trời, sói xám đi săn trên đại mạc. Người như vậy há lại quyến luyến sự phồn hoa xa xỉ của thành Thượng Kinh? Bất kể là phấn hương dịu dàng vàng son lóa mắt hay lầu vàng điện ngọc ca múa thái bình đều không thể lưu lại bước chân của họ.
Trời đất và tầm mắt của họ ở đại mạc, ở biên ải, ở tái ngoại. Nơi đó có chiến hữu đồng sinh cộng tử của họ, có hùng tâm tráng chí bình định biên cương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301815/quyen-6-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.