Xe ngựa băng qua một cái ổ gà, nhảy chồm chồm làm thân xe nghiêng sang một bên. Phương Tranh hét lên một tiếng, cả người bị hất lên cao, suýt nữa ngã văng khỏi xe.
Hầu Hành Tiễn nhanh tay tóm lại được, mắng: "Phụ nữ thật là phiền phức. Cô không thể ngồi cho vững một chút à?"
Phương Tranh giận xanh mặt, một chút thiện cảm vừa mới sinh ra khi trò chuyện vừa rồi lập tức tan thành mây khói: "Ông khinh thường phụ nữ quá đấy. Loan Loan cô nương cũng là phụ nữ, chẳng lẽ ông cũng coi thường cô ấy?"
Cô làm sao mà so với Loan Loan được? Cô không biết con bé đấy bạo lực thế nào đâu.
Nhớ tới đao pháp như gió lốc, khinh công khẽ tung người đã lướt ra ba trượng và kị thuật cao kinh người của Loan Loan, Hầu Hành Tiễn lắc đầu thầm nghĩ, một phụ nữ mà so với đa số đàn ông đều mạnh mẽ hơn mấy phần như Loan Loan, khắp thiên hạ cũng khó tìm được người thứ hai.
Lại quay sang nhìn Phương Tranh bên cạnh, bờ vai gầy gò, hai tay nắm chặt dây cương không dám buông ra, bị lắc nghiêng bên này ngả bên kia, ngay cả môi cũng đã trắng nhợt, mặc dù vẫn rất mạnh miệng nhưng rõ ràng đã sắp không chịu nổi nữa.
Hắn thở dài một tiếng, đưa tay phải ra không nói không rằng choàng qua người Phương Tranh rồi giữ chắc tay: "Thế này sẽ không rơi được nữa".
"Ông... ông... ông... ông!"
Phương Tranh kinh hãi, mặt đột nhiên đỏ bừng, ra sức vùng vẫy, lại căng thẳng không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301740/quyen-10-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.