Anh ấy nói: “A Nguyệt, anh yêu em.”
———
Đêm đi xem phim về, tôi đã mơ một giấc mơ, mơ về ngày tôi rời New York.
Trên đường từ trường đến sân bay bằng xe buýt, tôi đi qua một cây cầu bắc qua biển, tôi vẫn nhớ như in hình bóng của nó dưới ánh nắng lấp lánh, vừa như nước mắt lại như nụ cười của anh.
Tôi mơ thấy Lục Viễn, mơ thấy rất nhiều đêm khuya tôi ngồi bên bếp lửa đọc cho anh nghe, tôi nghĩ cuối cùng tôi đã hiểu “Hoàng tử bé”.
“Nếu có người yêu tha thiết một đóa hoa độc nhất vô nhị nở rộ trong biển sao mênh mông, thì khi ngước nhìn những vì sao, người ấy sẽ mãn nguyện, và sẽ tự nhủ rằng bông hoa yêu dấu của mình đang ở đó, trên ngôi sao xa xôi ấy.”
Cũng như khi Hoàng tử nhỏ rời đi, bông hồng đã nói: “Đừng lo lắng cho em, em còn có gai bảo vệ mình.” Vậy nên đừng lo lắng, những năm qua em sống rất tốt, mà anh cũng đã tìm thấy ngôi sao của mình. Trên ngôi sao đó phải có giếng đầy suối trong, và cánh đồng lúa mì lặng tiếng cười.
May mắn thay, hai năm trở lại đây cha tôi hồi phục rất tốt, đã có thể đi đường bằng xe lăn, ông ấy trở nên rất nhẹ, thường ngồi trong sân phơi nắng và trò chuyện với mẹ, thật ghen tị với những cuộc trò chuyện bất tận của hai người.
Có hôm cha gọi tôi lại: “Nghe nói nhà xuất bản muốn điều con đến tổng bộ ở Thượng Hải, con đi đi.”
Tôi ghé vào đầu gối cha, ông nói: “Cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-nhin-nui-xa/895342/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.