Chiều chủ nhật học sinh Nhất Trung liền trở lại trường. Buổi chiều mưa đã ngừng nhưng trên đường còn nước đọng. Xe ba bánh xếp thành một hàng dài. Chu Dương Liễu xuyên qua dòng xe, nhìn thấy một bà cụ vác bao, một bao phân hóa học to đùng. Bà cụ này xem chừng rất nghèo khổ, cậu ta liền vội vàng chạy tới nói: “Bà ơi, để cháu giúp bà.”
Bà cụ nghiêng đầu nhìn cậu ta một cái, cười nói: “Không cần đâu.”
Chu Dương Liễu không nói gì, chỉ đem bao trong tay bà cầm lấy. Lúc cầm vào tay cậu ta ngẩn ra, thế mà không có nặng như cậu ta nghĩ.
“Bên trong là chăn bông.” Bà cụ cười híp mắt nói.
Chu Dương Liễu vẫn giúp bà vác túi qua bên kia vũng nước, đặt xuống cổng trường học. Bà cụ nói: “Bạn học, cháu có biết Lục Giai Ý trường cháu không, là ở lớp nào vậy?”
Chu Dương Liễu sửng sốt, bà cụ kia liền cười nói: “Bà là bà nội nó.”
“Bà tìm cậu ấy à, bà không biết cậu ấy ở lớp nào sao?”
“Bà chỉ biết lúc nó học lớp mười là ban nhị, bây giờ không phải lên lớp mười một rồi sao. Bà thật không biết nó được phân vào lớp nào. Cháu có thể giúp bà hỏi thăm một chút không, cháu trai bà thành tích rất tốt, nhất định là rất nhiều người biết nó. Nó thường xuyên tham gia đọc diễn văn ở trong đại hội, luôn thi đứng nhất đó!”
Bà Lục nói đến những cái này còn rất tự hào.
Chu Dương Liễu nói: “Cậu ấy bây giờ cùng lớp cháu, bà đi cùng cháu đi.”
Cậu ta nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-nguyen-lang-luon-khong-dat-tieu-chuan/1370990/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.