Nỗi đau trước sự ra đi đầy bất ngờ của Khang chưa vơi thì giờ đây họ lại tiếp tục gánh lấy nỗi đau mất đi Nguyệt. Nhưng hơn ai hết, Linh là người phải chịu đựng nỗi đau lớn nhất. Cô không cho ai biết rõ bí mật về cái chết của Nguyệt, đó thật sự là một điều không thể chấp nhận được. Mặc dù rất đau khổ nhưng hằng ngày Linh vẫn tỏ ra vui vẻ. Cô không muốn những ngày cuối cuộc đời mình chỉ toàn đau khổ. Cô muốn thấy họ cười, thấy họ bình an mà sống.
"Đang nghĩ gì thế?"
Chàng trai bất ngờ vòng tay quanh eo ôm lấy cô gái từ phía sau hỏi khẽ. Linh mỉm cười tựa đầu vào má anh, mơ màng nói đến một tương lai xa vời.
"Sau này chúng ta sống ở đây nhé? Chỉ có cậu, tớ và những đứa trẻ của chúng ta."
"Ừ, tuỳ ý cậu thôi, miễn là cậu mãi mãi bên cạnh tớ là được."
Chàng trai nói, cô gái khẩy cười, ở đây thật bình yên. Ở phía ghềnh đá gần bờ biển Vũ và Vân đang câu lươn chuẩn bị món cho bữa tối. Vân nhìn về phía căn nhà, vẫy tay với hai người bạn rồi lại quay sang giúp Vũ.
Lát sau, cần câu rung, cô nàng kéo lên thật vụng về, con trình bất chợt cuốn chặt thân vào tay cô. Vân giật mình quăng luôn cái cần câu, miệng không ngừng la lên. Vũ khéo léo thoắt qua mấy ghềnh đá giúp cô bạn gái hậu đậu gỡ con trình ra khỏi tay. Huy và Linh bật cười thành tiếng, chạy ra giúp hai người họ nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-mau/2061786/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.