Đại Lương nước Ngụy.
Thành trì thành Đại Lương y theo địa thế mà xây, diện tích kéo dài mấy chục dặm, thành quách tương liên, thành cao tường dày. Mà hộ thành cùng cửa khuyết* mới được tu bổ lại lần nữa càng như muốn tuyên cáo với thiên hạ rằng: Đại Lương nước Ngụy phòng thủ vô cùng kiên cố.
*cửa khuyết: cái cổng hai tầng, làm hai cái đài ngoài cửa, trên làm cái lầu, ở giữa bỏ trống để làm lối đi gọi là khuyết, cho nên gọi cửa to là khuyết.
Nơi đây từng là thành quách phồn hoa nhất thiên hạ. Từ sau khi Huệ vương dời đô, nước Ngụy mặc dù không còn cảnh phồn thịnh như xưa nhưng dẫu sao khí độ hãy còn, huống chi hôm nay trong thành Đại Lương còn có một vị Ngụy công tử nổi danh thiên hạ — Vô Kỵ.
Chỉ một mình hắn đã chiếm hơn phân nửa phong thái tài hoa của nước Ngụy, khiến cho anh hùng thiên hạ chạy theo như vịt.
Phía đông thành Đại Lương cách Đông môn chỉ hai dặm có một trạch viện tĩnh mịch cổ xưa. Tối nay nơi đây giăng đèn kết hoa, nô bộc ra vào tất bật, khách khứa đông đúc, thật là một cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Chừng mười con ngựa từ phía Bắc đi tới, con ở giữa toàn thân đen như mực bốn vó trắng như tuyết, chính là ngựa Ô Truy trân quý. Nam tử áo xanh ngồi trên lưng ngựa mũ cao đai rộng, mày kiếm môi mỏng, ý cười nhẹ nhàng để lộ một vẻ phong lưu kín đáo. Những người theo phía sau đều vận quần áo màu đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-lanh-truong-binh/2318473/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.