“Anh Dương đi quán nét oánh game khum??” Một tên đầu tóc đỏ từ sô pha ném bao thuốc qua.
Lộ Dương giơ tay lên nhận lấy bao thuốc từ trên không trung bay tới, sẵn tay đặt trên bàn trà.
Hồng Mao thấy thế cười nói: “Sao vậy? Anh không hút thuốc à?”
“Hôm nay không hút” Lộ Dương đứng lên “Tao đi đón bạn gái đây.”
Hồng Mao nhướng mày: “Bạn gái? Là học sinh giỏi đó à? Anh còn chưa chia tay sao?”
Trên ghế sofa xuất hiện một tên đầu vàng ngồi xuống mở miệng nói: “Người ta tốt đẹp như thế, dính nhau như keo sơn, mày nghĩ gì thế hả?”
Hồng Mao bật cười: “Do đây không phải là lần đầu tiên tao thấy anh Dương yêu đương lâu như vậy, nên mới tò mò sao?”
“Cái này mà gọi là lâu? Anh Dương chỉ có mối tình đầu…” Lời nói của Hoàng Mao đột nhiên im bặt.
Nhất thời, mọi tiếng cười trong toàn bộ phòng riêng ngừng lại, bầu không khí bắt đầu trầm xuống.
Một nhóm người không ai dám nói gì.
Cuối cùng, Lộ Dương cười lên một tiếng, phá tan bầu không khí: “Không nói nữa, tao đi trước đây.”
Sau khi Lục Dương rời đi, những người trong phòng đều thở phào một hơi hồi tinh thần.
“Mẹ nó, Dương Nhạc mày đúng là dũng cảm. Tự nhiên không đâu mày còn dám ở trước mặt anh Dương nhắc tới mối tình đầu của anh ấy vậy hả?’’
Hoàng Mao gãi gãi đầu: “ Miệng tao nhanh hơn não quá…”
“Cái gì? Chuyện anh Dương có mối tình đầu là sao vậy?”
“Đừng hỏi, đừng hỏi gì hết, biết ít thôi, đến uống rượu nào đi.”
“…”
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-khuyet-cong-cong/652910/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.