“Cạch cạch.”
Đột nhiên, một sợi dây chuyền rơi trước mắt Lâm Ý Chiêu.
Lâm Ý Chiêu sửng sốt, hai tay đón lấy: “Cái này là…”
Lộ Dương cười: “Vầng trăng khuyết anh đã hứa sẽ hái cho em.”
Chiếc vòng cổ bằng bạc, trên mặt sợi dây chuyền dài có một vầng trăng khuyết nhỏ, thiết kế của mặt trăng rất tinh tế và ảo diệu, không quá rườm rà cũng không quá đơn giản.
…
“Em có món gì yêu thích không? Sắp tới là sinh nhật của em rồi. Anh sẽ tặng quà cho em.”
Lâm Ý Chiêu nói: “Mặt trăng đi, em thích trăng khuyết cong cong.”
Lộ Dương cười nói: “Em thật đúng là đang làm khó anh.”
Lâm Ý Chiêu nửa đùa nửa thật: “Vậy anh có hái cho em không?”
“Cho chứ, đại tiểu thư của tôi” Lộ Dương nói “Ngày mai anh sẽ hái trăng cho em.”
Thiếu niên thuận miệng nói một câu hứa hẹn, không chỉ cô tin tưởng mấy, nhưng ai ngờ anh cũng thật sự thực hiện.
Lâm Ý Chiêu giơ vòng cổ trăng khuyết lên trước mắt mình, song song với trăng khuyết trên trời.
Phản chiếu ánh sáng trong mắt cô.
Lộ Dương cười hỏi: “Thế nào? Trăng khuyết cong cong đúng không?”
Lâm Ý Chiêu cười nói: “Cong… Nó thật đẹp.”
Cô rất thích nó, không chỉ là hình trăng lưỡi liềm.
Đó là sinh nhật đáng nhớ nhất của Lâm Ý Chiêu.
—
“Chuyện tình đẹp như một cuốn tiểu thuyết như thế? Còn sau đó thì sao? Sao hai người lại đột nhiên chia tay khi ngọt ngào như vậy à?” Tạ Ngọc Song hỏi.
Hiếm khi nghe Lâm Ý Chiêu nhắc tới lịch sử tình cảm của mình, cô nàng đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-khuyet-cong-cong/652909/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.