Tàn tích đổ nát bay dập dềnh, chầm chậm di chuyển lên không trung,không ngừng xoay chuyển, vô số lưỡi dao găm sắc nhọn rơi xuống như mưarào, nhưng không bắn trúng ta, mà bay vòng quanh. Nhìn kỹ sẽ thấy chuôidao găm có sợi dây đen cực nhỏ buộc quanh, sợi dây nhỏ ấy kèm theo màumáu đậm đặc bay ra khắp trời, nhanh chóng hóa thành một chiếc lồng xương máu chụp xuống, tử khí lan rộng, như sa vào sương mù tối tăm không cómặt trời, còn đáng sợ cõi U Minh vài phần.
Ta bị vây thành một hình cầu đỏ thẫm cực lớn, bên trong tràn đầysương mù màu đỏ khiến người ta dừng cả hô hấp, thậm chí cả suy nghĩ. Vôsố những lưỡi dao găm kết thành ba sợi khóa sắt tròn thô chuyển độngquanh, quấn chặt quả cầu .
Trận thế không tồi, nhưng ta cảm giác, bọn chúng đã đánh giá quá caochính mình, xem nhẹ ta rồi? Thôi, dù sao ba tên này cũng không cần taphải đích thân động thủ.
Ba sợi xích sắt đột nhiên đứt vụn, màn sương máu dày đặc tản đi, thếgiới tro bụi bỗng sáng tỏ! Thật sự khiến người ta không yêu thích nổi.
“Dạ Lạc, ngài được đó, dễ dàng bị bắt như thế sao?”, Ảo Nguyệt vừa xuất hiện, lời lẽ đã chẳng tốt đẹp gì.
“Đại ca, tính khí của huynh có phải là tốt quá mức rồi không?”, Tiểu Ly hếch mũi khinh bỉ.
“Phí lời quá, nhưng ngài lười đến mức chẳng buồn động một ngón tay,dứt khoát bó tay chịu chết, thật khiến người ta không đứng nhìn tiếpđược nữa”, A Mục hùa theo, làm tổn thương ta.
“Các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315747/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.