Thấy phản ứng khác thường của em gái, Doãn Kiếm có thể xác định rõràng, chẳng trách cô bé lại có tâm tình thiếu nữ manh nha nảy sinh tìnhcảm đó, hóa ra là bởi vì anh ta, Ảo Nguyệt.
“Em đã nhìn thấy anh ta rồi.”
“Ai? Em không hiểu anh đang nói gì”, Doãn Điệp rụt lại càng sâu hơn.
“Anh ta đã làm gì em rồi?”, Doãn Kiếm nhìn ra được dáng vẻ muốn che giấu chuyện xấu của cô bé, càng cảm thấy không bình thường.
“Không có, không có, không có…”, Doãn Điệp đã sắp không cầm cự đượcnữa rồi, trốn vào trong chăn mất kiên nhẫn gào lên, “Anh đùng hỏi nữa,em không nhìn thấy người đó”.
“Người đó?”, Doãn Kiếm lập tức dứt khoát lôi chiếc gối ôm ra, kéochăn lôi cô bé lên, bất chấp sự phản kháng mãnh liệt của cô ta, túm lấyhai cánh tay cô ta giữ ngay ngắn, “Tiểu Điệp, nghe anh nói, không đượctiếp cận anh ta, anh chỉ muốn tốt cho em, người đó không đơn giản, emtuyệt đối không thể có ảo tưởng gì với anh ta, nhân bây giờ vẫn còn sớm, em phải đoạn tuyệt tất cả mọi suy nghĩ. Nghe đây, tuyệt đối không thểnhớ đến anh ta”.
Doãn Điệp bị khẩu khí nghiêm khắc của Doãn Kiếm lấn át, từ nhỏ đếnlớn, anh trai luôn luôn chiều chuộng nhường nhịn mình, nói chuyện rất ít khi nặng nề thế này. Anh trai quả nhiên quen biết anh ta, và có ý thùđịch với anh ta, cho nên trong buổi tiệc không nhìn thấy người đó. Nhưng anh ta nhìn có vẻ, không giống người xấu. Sao lại xuất hiện ở đây? Độtnhiên cô nhớ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315711/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.