Ăn xong bữa tối ra ngoài, gió đêm vi vu mát rượi dễ chịu, mọi ngườivừa đi vừa thảo luận xem phải làm thế nào để quay về. Giai Dĩnh thậm chí còn muốn đưa ta về nhà. Một người đàn ông lạnh lùng đẹp trai phi phàmđang đi về phía bên này.
Giai Dĩnh dùng lực vỗ vào ta, chỉ vào anh ta kinh ngạc kêu, hai mắt đần ra.
“Ai?”, Đỗ An Trác nghi vấn.
“Họ hàng xa của Tiểu Phong, lần trước đến nhà cô ấy đã gặp, sau đókhông ra ngoài nữa nên các cậu không nhìn thấy”, Dĩ Tiên tỏ ra khôngngạc nhiên.
Âm thầm trong bóng tối theo đuổi cả một ngày rồi, xuất hiện rất kịp thời!
“Đi thôi”, Ảo Nguyệt lạnh lùng như bình thường, dửng dưng quét qua năm người bên cạnh ta… đêm càng thêm lạnh lẽo rồi.
Trong một câu lạc bộ tư nhân cao cấp, Doãn Kiếm đặt chiếc ly đế caoxuống, nhìn người đàn ông trung niên mặc Âu phục màu đen chính thốngtrước mặt, chậm rãi thong thả hỏi: “Chú Hoắc, chú tìm cháu không phải là để thương lượng vấn đề phân bổ quyền cổ đông của Bác Thái, vậy thì vìcái gì?”.
“Tiểu Kiếm à, chú Hoắc lần này đến, chủ yếu là vì Nhàn Nhân… đứa trẻđó chí khí cao, chỉ trách chú bình thường quá nuông chiều con bé, thiếuquản thúc, chú Hoắc có lỗi với cháu, hôn sự của hai đứa e là phải đẩylùi thêm một thời gian rồi”, Hoắc Chấn Đình lời nói có ý xin lỗi.
Doãn Kiếm hơi sững lại: Hoắc Nhàn Nhân không nói cho bố ruột cô ta sự thực sao? Sau đó thoải mái ứng đối:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315645/quyen-6-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.