Đêm tối mây đen giăng đầy trời, một đôi nam nữ anh tuấn dịu dàng,thanh nhã đoan trang đứng bên tường trong sân của một khu dân cư nhỏ,nhìn vào khung cửa sổ sáng đèn ở trên tầng ba kia, tia sáng bị rèm cửache chắn, không nhìn thấy được tình hình bên trong.
“Diễm Trùy, chú văn bị Dạ Lạc tăng thêm phong ấn rồi, ma tinh có thể không giải được”, cô gái thấp giọng nói.
“Nếu không có biện pháp, chỉ đành để cậu ta tự mình công phá thôi”, người đàn ông lóe qua nụ cười ý vị sâu xa nơi khóe mắt.
“Ngươi muốn nói…?”
“Lần trước chú văn có dao động, hình như bởi vì một cô gái”, tầm nhìn của Diễm Trùy di chuyển đến một cánh cửa sổ tối thui khác, “Diễm Hồ,chúng ta quay về, bảo Âm Đồng chuẩn bị cho tốt”.
Mạc Tân và Sở Tiêu Nhiên đi vào Dạ Minh Châu, khách uống rượu khôngđông như trong tưởng tượng, hai người đi đến quầy bar, nhân viên pha chế là một khuôn mặt xa lạ, khoảng hơn hai mươi tuổi, mái tóc nhuộm mấy lọn màu nâu đỏ, mày thanh mắt tú, nhưng kém xa người đàn ông tuấn nhã kia.
“Hai vị muốn uống gì?”, người pha chế lịch sự chào đón.
“Tùy cậu!”, Mạc Tân không thấy người muốn tìm, tinh thần không mấy hào hứng.
“Nghe nói Dạ minh châu trấn tiệm ở chỗ của các cậu rất tuyệt”, Sở Tiêu Nhiên nho nhã nhếch khóe môi.
Người pha chế hơi sững lại một chút, sau đó lại cười trừ: “Thật là ngại quá, ngài có thể gọi thứ khác không?”.
Sở Tiêu Nhiên nghi hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315556/quyen-10-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.