Con mồi, thợ săn… người bình thường đều thích đảm nhiệm vai thứ haikia, ta tin chắc bản thân mình thuộc loại phạm trù bình thường, cho nêncũng thích làm thợ săn. Tạm thời không thảo luận thuyết tam đoạn luậnnày có được thành lập không, ánh mắt tham lam mà thờ phục của đám chúngquỷ trước mắt đã tích coi ta thành con mồi, hơn nữa còn là một con mồingoan ngoãn, tự giác vào miệng hổ, rất có tinh thần hy sinh cống hiến.
Đều cho rằng ta chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của Ma Vương sao?(Cho dù bản thân ta cũng cho rằng như vậy) Sự thực là có con mồi khi bịbức vào đường cùng, dễ xảy ra sự cố ngoài ý muốn, ví dụ như… có câu nói, thỏ cuống quá sẽ cắn người. Khụ… đừng hiểu nhầm, ta không phải là thỏ,ta sẽ không cắn người, ta sẽ…
Có biết loại người nào đáng sợ nhất không? Chính là bề ngoài rất thân thiện, rất vô hại, thực tế… he he…
“Dạ Lạc đại nhân”, dưới mặt nạ đầu lâu là giọng nói âm đục, “Khôngbiết ngài sẽ đích thân đến, đã không nghênh đón từ xa, mong ngài lượngthứ. Ma Vương đại nhân đang đợi hầu trong Ma Cung, mời”, đón khách hoàntất, Thi Quỷ đi trước dẫn đường.
Ta không kháng cự vô vị, quy thuận đi theo phía sau hắn ta, nhận được ánh mắt vô cùng quan tâm.
“Đó chính là Dạ Lạc đại nhân, nghe danh không bằng thấy mặt nhỉ!”,một gã đàn ông cương nghị, tướng mạo bình thường (so sánh với yêu mahình thù quái dị mà nói)… cất lời cảm thán.
“Bên cạnh ngài ấy là… U Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315531/quyen-11-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.