Địch Siêu nhìn sang Lương Dĩ Tiên, ánh mắt lạnh lùng, vừa lo lắng vừa đau lòng: “Lương nha đầu, Dạ Lạc đã làm gì em rồi? Em mau đến đây, anhlà sư huynh, sư huynh nhất định sẽ bảo vệ em, mau đến bên phía anh đi,mau đến đây! Em còn đang do dự điều gì? Nếu như có nỗi khổ thì có thểnói ra, sư huynh nhất định sẽ giúp em”.
Nếu như là trước đây, cô ấy sớm đã nhào vào trong lòng anh ta, nhưngbây giờ, không phải không cảm động, chỉ là càng cảm động, cô ấy càngkhông thể làm vậy, bởi vì phải kiên định quyết tâm cứu vớt anh ta, cứusư huynh của mình quay lại, cứu hoài niệm duy nhất của cô ấy quay lại.
“Xin lỗi sư huynh, đợi sau khi tất cả kết thúc, anh sẽ hiểu rõ cáchlàm của em. Em không thể mất anh một lần nữa, vẫn luôn… vẫn luôn muốnnói với anh… rất muốn nói với anh…”, Dĩ Tiên trong lòng đang rối bời,nhưng vẫn cực lực đè nén nỗi đau khổ, bình tĩnh nói, “Em tự nguyện đicùng với Dạ Lạc, anh ta không có làm gì em cả”.
“Không, em nói dối, là anh ta bức em, đúng, chắc chắn là Dạ Lạc, cóphải hắn ta đã hạ chú gì đó lên người em, ép buộc, điều khiển em không?Tiên nha đầu, đừng sợ, em đến bên cạnh sư huynh, sư huynh giúp em giảithoát khỏi hắn ta, thoát khỏi sự khống chế của hắn ta, anh bảo đảm nhấtđịnh nói được làm được, em mau đến đây, mau đến đây đi.”
Cô ấy chỉ cảm thấy phòng tuyến của mình sắp đến bờ vực sụp đổ, suýtchút nữa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-dem/2315504/quyen-12-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.