Khi Đồng Ấn và Phục Hy rơi xuống vực, Phục Hy những tưởng hai người sẽ chết. Vì thế nhắm mắt lại nghe tiếng gió ù ù bên tai, phó mặc số phận cho ông trời sắp đặt.
Sau đó là lạnh lẽo thấu xương.
Vực này nếu nhìn từ trên thì không thể nào thấy được đáy. Cho dù có là người võ công nhất đẳng, thị lực đã được nâng cao bao nhiêu lần. Bởi vì nó lúc nào cũng được bao phủ bởi một lớp sương mù đậm đặc.
Tuy lúc này trời đang giữa trưa nhưng tuyệt nhiên không thấy một tia nắng nào lọt xuống nơi này. Vực sâu quanh năm không chút ánh sáng, vậy mà có một con sông lớn nước chảy cuồn cuộn cùng với không khí lạnh lẽo âm u, cây cối um tùm tạo nên phong cảnh im lìm xám xịt như một bức tranh tĩnh vật.
Bởi vì lúc trước Đồng Ấn từng ở nơi này nên khá rành về địa thế dưới đáy vực, do đó chọn chuẩn hướng để hai người rơi vào lòng sông tránh bị va đập dẫn tới mất mạng.
Trở lại thời gian trước, khi Tiêu Hạc Vân vẫn chưa đeo mặt nạ lấy tên là Đồng Ấn nghe nói đến Hắc Ngọc Hoàn. Vốn y không có ý định tranh giành, nhưng Trang Bạch Tế đã tự chủ trương mọi chuyện. Hắn lén lút gửi thư khiêu chiến với Phó Vọng Lư. Nội dung trong thư sau này khi ngồi lên vị trí cung chủ Trấn Yêu Cung Tiêu Hạc Vân mới vô tình đọc được.
Gửi cung chủ Phó Vọng Lư!
Ta là một người không có tên tuổi trong giang hồ. Nhưng hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-yeu-cung/2979416/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.