Kể từ sau lần gặp gỡ không vui với hai huynh đệ họ Lệnh. Cố Tịch Lam luôn trú mình ở La Phong Môn chẳng hề ra ngoài nửa bước. Yến Linh Nhi không thích ngồi một chỗ rảnh tí là quấn lấy Cố Tịch Lam khi thì cùng đọc sách, có lúc chẳng làm gì chỉ ngồi nói chuyện bâng quơ nhưng chẳng hề có ý muốn mè nheo Cố Tịch Lam ra ngoài chơi như lúc trước. Có lẽ vì chuyện chạm trán Lệnh Trúc Tranh đã làm cô nàng lo ngại tỷ tỷ của mình bị ức hiếp chọc ghẹo.
Ngoài dạy võ công thì Cố Tịch Lam có rất nhiều thứ để chỉ dẫn Yến Linh Nhi.
La Phong Môn là phái võ học nên Ngọc Thu Thủy không yêu cầu Yến Linh Nhi phải giỏi nữ công. Có lẽ bà cũng không rành mấy món thêu thùa, đàn hát. Nên có lần đến nơi ở của Yến Linh Nhi thăm Cố Tịch Lam thì bắt gặp Cố Tịch Lam dạy Yến Linh Nhi thêu, bèn đến ngồi xem nửa ngày.
Dù sao mình có mục đích chứ không đơn thuần đến thăm nên Cố Tịch Lam vẫn có vài phần áy náy. Do vậy cái gì nói được, dạy được Cố Tịch Lam đều rất kiên nhẫn với Yến Linh Nhi.
Có lần nhân buổi chiều mát mẻ, Cố Tịch Lam còn cùng Yến Linh Nhi xuống bếp dạy cô nàng vài món điểm tâm đơn giản. Trong đó đặc biệt nhất là món bánh trôi hoa sen.
Quê nhà của Cố Tịch Lam là ở miền sông nước, một năm có một ngày gọi là tết hàn thực. Nhà nhà đều làm món bánh trôi hoa sen để dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-yeu-cung/2979412/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.