🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người ngoài cửa nói với tôi:

- Trung Nặc Thần, lâu rồi không gặp.

Cũng lâu rồi tôi chưa mơ thấy Ân Thượng quan tâm tôi như này:

- Sao mặt em đỏ thế? Bệnh à?

Tôi ngỡ bệnh tôi lại nặng thêm, chứ sao giấc mộng này không giống mấy giấc mộng kia.

Tôi vẫn luôn mơ thấy những cảnh họ tổn thương tôi, nào mơ thấy ai ân cần dường này, tôi không muốn mơ thêm nữa. Tôi muốn tỉnh lại, không cần chìm trong ánh trăng lừa dối này.

Lia thấy con dao trên bàn, tôi chạy tới, cầm dao cứa tay. Tôi thấy máu chảy dọc lưỡi dao.

Đau, thì ra đây không phải là mơ.

- Trung Nặc Thần! – Ân Thượng rống vội – Em vừa làm gì?

Gã định bắt lấy bàn tay vừa bị cứa của tôi, tôi vội giấu tay ra sau lưng. Vết thương trên tay khiến tôi tỉnh một chút, tôi chạy ra giữ cửa, không cho gã vào nhà.

- Em... không sao chứ?

Tôi không biết vì sao Ân Thượng đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng tôi chả muốn nói chuyện với gã tẹo nào.

- Trung Nặc Thần, có phải em bị bệnh không? Sao cầm dao cứa tay mình như thế? Đau lắm không?

- Sao anh mò được tận đây? – Hỏi một câu mà họng tôi rát quá.

- Anh đã tìm em lâu rồi.

- Chi? – Thật không biết gã tìm tôi làm gì nữa.

- Anh vào được không? Anh muốn nói chuyện với em.

Ân Thượng cũng không đề cập gã muốn nói gì, chỉ dặn:

- Nếu em bận thì thôi, để lúc khác nhé. Hay em chốt một mốc thời gian đi?

Thấy tôi không đáp,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tren-co-loi-don/884840/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trấn Trên Có Lời Đồn
Chương 21
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.