Thạch Vô Mẫn thô bạo lột quần tôi xuống, cầm tuýp KY trên bàn trà bên cạnh đổ ra tay rồi ngoáy loạn trong lỗ nhị của tôi một chút, sau đó cậu ấy đâm vật nam tính của cậu vào. Vết thương cũ của tôi vốn chưa ổn hẳn, nay lại bị thúc mạnh như vậy, tôi cắn răng, cố khống chế bản thân đừng run nhiều quá.
Đau lắm.
Chuyện Thạch Vô Mẫn nói những lời này khiến tôi khó chấp nhận còn đớn đau hơn cả vết thương đang bị xé trên thân tôi.
"Rên đi. Sao anh không rên chứ?"
"Có phải nằm dưới thân Từ Tùng thì anh mới rên không?"
"Trung Nặc Thần, sao Từ Tùng thì được hả?"
"Anh thích anh ta!"
"Lúc em tỏ tình với anh trên sân thượng, có phải anh thấy nực cười lắm, đúng không?"
Lại là một lần tra tấn: cậu ấy ép tôi rên, tôi không cất tiếng được. Cậu ấy sờ thằng nhỏ nhà tôi, lúc đầu cậu còn kiên nhẫn tuốt hai lần, nhưng tôi không cứng nổi. Sau đó cậu ấy ra khỏi người tôi, đi kéo ngăn bàn, lôi một viên thuốc màu xanh dương nhạt ra. Cậu đưa tôi uống, tôi không chịu, cậu bóp cằm tôi, nhét thuốc vào miệng tôi rồi rót nước vào miệng tôi, xong bịt miệng tôi lại, bức tôi nuốt thuốc xuống.
Tầm nửa tiếng sau, thuốc phát huy tác dụng. Thạch Vô Mẫn lại nhìn tôi chằm chằm. Cậu ấy gằn từng câu.
"Từ Tùng nói, trừ anh ta ra thì anh không cương lên được với bất cứ ai cả. Thì ra là anh ta nói thật."
"Viagra, đặc biệt mua cho anh đó, anh thích không?"
Dứt lời, Thạch Vô Mẫn gập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tren-co-loi-don/247589/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.