🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm ấy, Lệnh Hồ Trăn Trăn lại mơ thấy cảnh núi rực rỡ ở Vân Vũ Sơn.



Gió thổi qua biển cây với đủ màu đỏ, vàng, xanh như những gợn sóng gợn lăn tăn. Ánh nắng thu dịu dàng phủ lên đôi vai, mang theo hương thơm của hoa cỏ khô dưới ánh nắng ấm áp.



Lệnh Hồ Trăn Trăn vô thức quay đầu lại, bên vách đá trắng có một một thiếu niên mặc vũ y trắng muốt đang đứng.



Không có vết máu, cũng không có vẻ mặt không còn sức sống. Đôi mắt đen đậm sâu thẳm của hắn lặng lẽ nhìn nàng, như muốn trút ra ngàn lời vạn chữ. Gió cuốn những lọn tóc dài của chàng như tơ lụa, Thái Thanh Hoàn màu mực lấp lánh ánh sáng nửa trong suốt trong nắng. Hắn chớp mắt, bỗng nhiên khẽ mỉm cười với nàng.



Lệnh Hồ Trăn Trăn cất bước chạy về phía nàng, nhưng như thể bị một lớp bình phòng mềm ngăn lại, không thể nào tiến tới gần. Nàng đứng khựng lại, đưa tay ra: “Tần Nguyên Hi, ta rất nhớ chàng.”



Những cố chấp, kiên định một mực dường như tan biến. Nàng nhớ hắn, như thể đã cả đời chưa từng gặp lại.



“Ta chưa từng quên chàng.” Nàng kiên định nhìn hắn. “Chàng có thể trở về không?”



Bóng dáng trắng muốt từ từ tiến đến gần nàng, bước chân nhẹ nhàng như không có trọng lượng. Hắn cũng đưa tay ra, ngón tay thon dài như muốn chạm vào tay nàng, rồi lại rút lại, chỉ kéo tay áo lên, cúi xuống lau nước mắt cho nàng.



Lạnh buốt.



Lệnh Hồ Trăn Trăn giật mình tỉnh giấc, thấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706822/chuong-154.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.