Các tu sĩ của Nhất Mạch hoàn toàn không ngờ rằng, kỳ thực tập còn chưa bắt đầu, mà đã có một vị trưởng lão bị bắt đi.
Kể từ khi Nhị Mạch Chủ bị giam giữ, mỗi ngày đều có trưởng lão bị chỉ điểm là tay chân của lão. Thế nhưng, việc trưởng lão dẫn đầu thử luyện cũng là người của Tiên Thánh thì thật khiến lòng người kinh hãi.
Trần Mộng trưởng lão trấn an nói: “Từ Hoa Quân tự mình xin đi, Đại Mạch Chủ nhất thời không tìm được chứng cứ nên mới để nàng đến, chỉ dặn ta và Vân Trì trông coi chặt chẽ, quả nhiên đã xảy ra chuyện. Nhưng các con không cần lo lắng, kỳ thực tập ần này vô cùng quan trọng, Mạch Chủ sẽ không lơ là đâu.”
Tần Hi liên tục gửi thư cho Đại Mạch Chủ mấy lần, nhưng vẫn không thể gửi đi, bèn hỏi: “Lần thực tập này yêu cầu tu sĩ Nhất Mạch tập trung cùng nhau, là ý của sư tôn hay của Từ Hoa trưởng lão?”
Trần Mộng trưởng lão cười đáp: “Là ý của Đại Mạch Chủ, Tiểu sư tỷ của các con không phải lần đầu tham gia thử luyện sao? Các con hãy dẫn tỷ ấy làm quen một chút đi. Tất cả nghỉ ngơi sớm đi, tay chân của Tiên Thánh còn rất nhiều, để phòng bất trắc, ngày mai ta và Vân Trì sẽ cùng các con đến Mộng Khê.”
Quý Viễn buồn rầu, lén lút than thở với đồng môn: “Có trưởng lão đi cùng, chẳng phải chúng ta sẽ không thể lười biếng nữa sao?”
Lâu Hạo gõ đầu y một cái: “Bớt nói nhảm, mau kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706814/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.