🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùng 9 tháng Chạp, tuyết rơi dày đặc.



Lệnh Hồ Trăn Trăn phiền não bước đi trên nền tuyết.



Bây giờ nàng mới thật sự hiểu thế nào là Đại Hoang không có linh khí của trời đất, không thể đằng phong được.



Ban đầu, nàng còn vui mừng vì có Giấy Thông Thần có thể làm phương tiện di chuyển, nhưng vừa bước vào Bắc Chi Hoang, nàng đã được thông báo rằng vì các tu sĩ từ Trung Thổ ngày càng nhiều nên việc sử dụng quá nhiều Hành Chi Pháp đã ảnh hưởng đến việc thuê mướn và mua bán tọa kỵ ở Bắc Chi Hoang. Thậm chí còn có tu sĩ dùng Hành Chi Pháp đặc thù để giành giật việc làm ăn. Vì vậy, ở Bắc Chi Hoang, hoặc là cưỡi yêu thú, hoặc phải dùng đôi chân của mình mà đi.



Chỉ có thể dùng chân thôi, vì ngay cả y phục của nàng cũng là mượn của Tiếu Tiếu.



Nghe Bối Bối nói, sau khi nàng được mang về khách điếm, tất cả y phục trên người nàng đều hóa thành khói và không còn lại gì cả, kể cả chiếc vòng điêu khắc bằng vàng do Nhị sư tỷ làm. Toàn bộ tài sản của nàng lại một lần nữa tan biến vào không trung, nàng lại trở thành kẻ tay trắng.



Mặc dù Tỉnh Trai Tiên Sinh đã ứng trước cho nàng một tháng tiền công, cộng với trợ cấp đi lại, cũng chỉ khoảng mười mấy lượng. Lúc nàng có nhiều tiền nhất, chỉ riêng giấy vỏ cây đã tiêu tới vài trăm lượng, so sánh ra thì thật là thê thảm.



Gió tuyết ngày càng lớn, che khuất tầm nhìn. Khi trời

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3706775/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.