Thấy hắn không có phản ứng, đằng yêu bắt đầu đổ thêm dầu vào lửa: “Lần trước nàng ta lén lút bàn bạc với ta rằng có thể gạt người đến cho ta đánh, chỉ cần quả chín cho nàng mấy trái là được.
Nàng đã sớm biết lá bùa của Yêu Quân mỗi lần có người chạm vào sẽ tăng thêm một con phù khôi nên chỉ là cố ý lừa gạt ngươi thôi!”
Gã càng nói càng hăng, càng nói càng cảm thấy mình thông minh vô cùng.
Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu để họ nội đấu sao? Đợi bọn họ đánh nhau rồi thì gã sẽ trở thành ngư ông đắc lợi, nghĩ thôi cũng cảm thấy sảng khoái rồi.
Đằng yêu đang muốn bịa ra điều gì đó quá đáng hơn thì thấy vị tu sĩ kia vén cành lá xanh nõn ra một bên, rồi ngước mắt nhìn quả cây loan, chuẩn bị giẫm lên thân đằng.
Mà cỏ cây thành yêu làm sao có thể để bất cứ ai đến gần chân thân của mình? Chủ đằng thoáng chốc bật mạnh lên và đánh về bóng hình màu xanh rêu kia như một tia chớp.
Thế nhưng, hắn vẫn có thể tránh được vô cùng ung dung như cũ, vạt áo mềm mại nhẹ nhàng cuộn lên đẹp đẽ, trong nháy mắt lại rơi trở lại trên mặt đất.
Nhìn thấy bảy con phù khôi lại lao về phía mình, chiếc nhẫn ngọc nhỏ trên mái tóc dày của Tần Hi lập tức phát ra ánh sáng trong trẻo, nhưng lần này nó ngưng tụ thành vô số lưỡi dao nhỏ, sau đó được hắn nhẹ nhàng bắn ra. Bảy con phù khôi trong nháy mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tran-my-nhan-tam/3703338/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.