Sau khi dùng xong bữa tối Trần Hạo tiếp tục quay lại phòng sách để làm việc lúc này Gia Hân cô mới được rảnh rỗi để đi tắm
Cô đắm mình trong bồn nước thả lỏng cơ thể để tận hưởng sự thảnh thơi sau một ngày làm việc cực nhọc
Sau khi tắm xong cô mặc lên mình chiếc váy ngủ dài qua đầu gối váy ngủ của cô cũng không có cái nào gọi là sexy vả lại cô gái này mỗi buổ tối thường không có thói quen mặc áo lót
Cô rời phòng mình đi xuống nhà lấy thuốc mang lên phòng cho anh. Cô không thấy anh ở trong phòng bèn đặt thuốc ở bàn rồi đi qua phòng sách
Quả y như cô đoán anh đang ở đây để làm việc. Cô đi vào khẽ giọng nói:
“Thiếu gia cũng đã 10 giờ rồi anh phải về phòng uống thuốc rồi”
“Ừm “
Anh đáp lại một cậu lạnh lùng rồi ráo bước quay lại phòng ngủ. Cứ đến giờ G là căn bệnh quái ác này của anh phát tác
Anh chỉ vừa mới bước vào cửa phòng đầu anh lại nhức nhói đau điếng thần hồn.
Trần Thiếu ôm đầu mà ngã gục xuống sàn. Lúc này Gia Hân mới đi tới thấy anh như vậy bèn lao vào cô đóng nhẹ cửa rồi khoá chốt vì sợ anh sẽ xônv ra ngoài làm hại mọi người
- Thấy anh như vậy cô liền chạy tới chỗ anh
“Thiếu gia anh không sao chứ… thiếu gia anh nghe tôi nói gì không”
“Cút”
- Mặc kệ anh có đối xử với cô như nào nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611307/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.