- Tô Mộng Vũ sau khi nhận được tin lập tức phi thẳng đến chỗ Gia Hân cô ta tìm nửa ngày trời cuối cùng cũng phát hiện ra Gia Hân đang ngồi dưới một tân cây cổ thụ
- Tô Mộng Vũ thấy vậy liền nở một nụ cười tà ác sau đó sai đàn em của mình đến bắt Gia Hân
- Gia Hân lúc này vẫn ngồi ôm mơ mộng rằng sẽ có một người nào đó đến cứu cô nhưng mong đợi của cô lại bị trái ngược hoàn toàn
“Bụp” một thanh gỗ lớn đập vào sau gái Gia Hân cô gái nhỏ nhắn bị đánh đến nỗi thần hồn điên đảo mà nằm gục xuống gốc cây. Đám người của Tô Mộng Vũ cuốn cô vào một miếng vải đen sau đó lôi cô đến xe và rời đi
- Họ biết xung quanh đây có một ngôi nhà hoang nên đã đưa Gia Hân đến đó nơi này còn hẻo lánh hoang vu hơn vùng phía ngoại ô thành phố rất ít ai có thể biết đường đến đây
“Thả cô ta xuống”
“Vâng”
- Đám người của Tô Mộng Vũ lôi cô từ cốp xe ra vứt vào nhà hoang gần đó họ lấy một xô nước dội lên người cô để cho cô tỉnh lại
“Dậy dậy mau”
- Gia Hân lờ mờ tỉnh dậy đôi mắt đục ngàu không thể nhìn rõ mọi vật xung quanh cô chỉ nghe thoang thoảng có một giọng người phụ nữ rất quen thuộc hình như cô và người đó đã gặp nhau rồi
“Các người là ai? Đây là đâu sao lại bắt tôi”
“Haha mày không nhận ra tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611248/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.