Hắn lại nghĩ, không trách lần đó Tam Lang vừa tỉnh lại liền hận không thể đánh chết ta, có thể không phải vì việc đó? Mà vì bộ dáng của ta khi biến thành người trông rất xấu, dọa đến hắn?
Hứa Thiên Tứ ngây người, lập tức nâng tay lên che mặt, trong lòng hoảng loạn, Trần Tam Lang lại mím môi, tựa hồ đang nín cười, hắn không vui nói, “Đáng ra phải rất đẹp mới đúng, nhất định là ta làm sai chỗ nào rồi!”
Hứa Thiên Tứ tức giận quên hết những việc khác, liền nhảy từ trên ghế xuống, muốn tìm cái gương xem xem.
Trần Tam Lang nhanh kéo hắn lại, đặt hắn trên giường, ý bảo hắn thành thật ngồi xuống, rồi mới đi tìm một bộ đồ, ý bảo muốn hắn thay.
Hứa Thiên Tứ nhìn nhìn bộ quần áo kia, lại nhìn người mình, chợt bừng tỉnh đại ngộ, hỏi, “Ngươi cảm thấy xiêm y của ta quá dầy, sợ ta bị nóng phải không?”
Mặt Trần Tam Lang hơi đỏ lên, không gật đầu, cũng không lắc đầu, chỉ đặt đồ xuống bên cạnh hắn, xoay người đi ra khỏi phòng.
Hứa Thiên Tứ cuống quít đi theo nói, “Quần áo này là bộ lông của ta biến thành, không thể bị thay thế. Nhưng ta thật sự không nóng...... Bằng không...... Ta biến theo kiểu dáng bộ đồ kia được không?”
Trần Tam Lang buồn cười nhìn hắn, Hứa Thiên Tứ ho khan hai tiếng, sờ sờ quần áo của mình, lại âm thầm niệm vài câu chú, xiêm y trên người quả nhiên trở nên giống như bộ Trần Tam Lang đưa cho hắn.
Trần Tam Lang tò mò nhìn bộ đồ của hắn, ước chừng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-tam-lang/1349032/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.