Biết được Dương Xuân Miễn không ở trên tay La Hải Diêu, hơn nữa rất có khả năng bị La Quân dẫn đi, Kỷ Nghiêu xoay người chuẩn bị rời khỏi. 
La Hải Diêu ngăn anh lại: "Cậu đã làm gì Tiểu Tích?" 
Kỷ Nghiêu ngước mắt: "Người phụ nữ của ông đây đến lượt anh quan tâm à?" Anh nhìn anh ta đầy khiêu khích: "Cái gì nên làm cũng làm rồi!" 
La Hải Diêu tức giận đến môi phát run, anh ta giơ nắm đấm lên nhưng Kỷ Nghiêu đã giơ tay cản lại. 
Kỷ Nghiêu hất nắm đấm của La Hải Diêu ra: "Tự anh quản tốt bản thân đi. Cổ nhân có câu 'lưới trời tuy thưa mà khó lọt', anh xúi giục Lưu Cường Sơn giết người sẽ không có kết quả tốt đâu!" 
La Hải Diêu cười lạnh: "Chỉ là mấy người tép riu mà thôi!" 
Kỷ Nghiêu nhìn La Hải Diêu một cái: "Anh đã từng gặp cảnh sát Trần rồi đúng không?" 
La Hải Diêu gật đầu cũng không muốn nói thêm gì. 
Kỷ Nghiêu: "Tại sao lại không báo cảnh sát mà lại muốn tự mình ra tay như vậy?" 
La Hải Diêu: "Người ra tay là Lưu Cường Sơn!" 
Kỷ Nghiêu gật đầu: "Người ra ta là Lưu Cường Sơn. Vậy sao anh biết chân tướng bọn họ sát hại cảnh sát Trần tại sao không báo cảnh sát?" 
La Hải Diêu nhìn ở bên kia đường, có cặp tình nhân thân mật dắt tay nhau, có bà mẹ dắt con mình đi qua, vẻ mặt đầy hiền từ, có mấy người bạn sóng vai nhau cùng cười đùa. 
Ánh mắt trời rọi xuống người họ khiến họ càng thêm thoải mái vui tươi. 
"Bọn chúng đã làm những chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-quy-em-nhu-mang/1296342/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.