Hàn Tích quay đầu nhìn anh một cái: "Anh đừng nói gì nữa!"
Kỷ Nghiêu không thể chiếm một nửa giường, ánh mắt anh rơi vào sau gáy cô. Trắng như tuyết, mịn màng như nhỏ ra nước, cổ họng anh khô khốc nhưng cuối cùng vẫn nhịn xúc động biến thân thành ma cà rồng.
Kỷ Nghiêu rời khỏi giường, xoay người đi vào nhà vệ sinh. Anh hắt nước lên mặt cố gắng kiềm chế bản thân một chút.
Rời khỏi nhà vệ sinh, ánh mắt anh không tự chủ nhìn cô gái trên giường.
Hàn Tích lại bọc kín chăn chỉ để lộ một cánh tay trắng nõn, mảnh khảnh ra ngoài. Quần áo Kỷ Nghiêu cũng ướt sũng đã đưa đi giặt khô. Anh tắm xong cũng chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm. Cơ thể đàn ông đúng chuẩn vai rộng eo hẹp, đai lưng thắt hờ bên hông nên không thể che kín được cảnh xuân trước ngực, để lộ một ít cơ bụng cường tráng. Vẻ mặt anh có chút lười biếng, giống một con mãnh hổ vừa tỉnh giấc.
Tinh lực mạnh mẽ bức người ẩn giấu trong cơ thể cường tráng, dường như chỉ một giây sau sẽ thức tỉnh. Kỷ Nghiêu đi tới mép giường khiến Hàn Tích càng xiết chặt chăn hơn.
"Đừng bọc nữa, nếu anh thật sự muốn chạm vào em, em nghĩ em có thể trốn à?"
Hàn Tích quay đầu nhìn Kỷ Nghiêu một cái. Quả thật, cô không phải là đối thủ của anh.
Kỷ Nghiêu chỉnh lại gối cho Hàn Tích: "Đừng lo! Ngủ đi!"
Anh nói xong, đàng hoàng trở về ghế salon mà nằm. Nửa đêm sấm sét đánh vang trời, Kỷ Nghiêu chợt tỉnh giấc. Anh không sợ sấm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-quy-em-nhu-mang/1296316/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.