🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hàn Tích ngẩng đầu liền trông thấy Kỷ Nghiêu. Anh tiến đến rất sát, cúi đầu nhìn cô.

"Tại sao không nhận điện thoại của anh?"

Hàn Tích nghiêng mặt sang một bên: "Điện thoại hư rồi!"

Bây giờ Kỷ Nghiêu không muốn vạch trần cô, tính món nợ này với cô sau: "Đi thôi, đưa anh đi gặp ba mẹ nuôi em đi!"

Hàn Tích cúi đầu xuống, nhỏ giọng: "Không cần đâu!"

Kỷ Nghiêu làm như không nghe thấy cô nói, kéo Hàn Tích đi vào trong khu nghĩa trang.

Bàn tay cô rất lạnh, không có độ ấm. Không phải cảm giác lạnh lẽo thấu xương mà chính là không còn chút khí huyết. Bàn tay anh lại ấm áp, siết chặt lấy bàn tay cô, sưởi ấm cho cô.

Trông thấy Hàn Tích bị Kỷ Nghiêu kéo vào trong, bác bảo vệ cảnh giác: "Cô gái, cháu không sao chứ?" Ông nhìn đi nhìn lại đều thấy cô rõ ràng bị ép buộc, “Có cần tôi báo cảnh sát cho cô không?"

Kỷ Nghiêu quay đầu nhìn ông lão: "Tôi là cảnh sát!"

Dĩ nhiên bác bảo vệ không tin, Hàn Tích trả lời: "Không sao đâu ạ! Chúng cháu quen nhau!"

Lúc này ông mới yên tâm tiếp tục nghe radio của mình, thỉnh thoảng còn ngâm nga vài câu.

Kỷ Nghiêu đặt bó hoa trước mộ phần của ba mẹ nuôi Hàn Tích. Ở đó đã có hai bó, trong đó một bó chắc chắn là của Hàn Tích.

Kỷ Nghiêu hỏi: "Còn ai đến nữa sao?"

Hàn Tích đáp: "La Hải Diêu kêu người mang tới."

Kỷ Nghiêu ngồi xổm xuống, nhìn mấy chữ trên tấm bia. Anh biết ba mẹ nuôi Hàn Tích gặp tai nạn khi cô học lớp 12. Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-quy-em-nhu-mang/1296315/chuong-54.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.