[hắn] mười hai
Hắn mở cửa, nhìn thấy một thám tử trẻ đứng ngoài cửa.
Hắn đã gặp người này mấy lần, biết tên của cậu.
Không có xe cảnh sát ở ngoài, chàng trai trẻ này lái xe riêng đến, một thân một mình.
Hắn quan sát một lượt, hỏi: "Cảnh sát Clark, đã trễ thế này, có chuyện gì sao?"
Cảnh tham (cảnh sát thám tử) lấy phù hiệu của mình ra. Không cần thiết, đây chẳng phải lần đầu tiên họ gặp nhau, nhưng nó là một loại thủ tục, cho hắn biết chuyến thăm lần này không phải là vì việc tư.
Hắn không có bất kỳ kháng cự nào mời cậu vào.
Căn phòng rất đỗi yên tĩnh, dọn dẹp rất sạch sẽ. Hắn thoải mái mặc quần áo nhà và dép lê mềm mại, cảnh tham khám xét phòng khách, không có đọc cho hắn gì mà quyền lợi linh tinh chó má.
Hắn biết cảnh sát chưa từng buông tha quan sát hắn, nhưng hắn vẫn rất tự tin, tin tưởng mọi thứ mình làm ban ngày là hoàn hảo. Hắn dạy cậu bé cách tránh né ánh mắt đi tìm hắn, nói với cậu đó là để thoát khỏi những kẻ xấu không có ý tốt.
Đứa nhỏ thông minh làm hắn vô cùng mừng rỡ, nếu có bất kỳ sai sót nào thì hắn đã không giữ cậu lại.
Cảnh tham sẽ không biết hắn giấu những gì trong ngôi nhà này. Đây là thế giới của hắn, hắn nắm hoàn toàn quyền điều khiển.
Vì vậy hắn vui vẻ cười rộ lên, như một chủ nhà nhiệt tình chiêu đãi khách.
Nói đến hắn khá có hảo cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nho/2897434/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.