🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lại thêm vài ngày nữa trôi qua. Tay chân tôi được tháo băng, các vết thương cũng đang kéo da non. Tôi hay ra ngoài sân ngồi một mình thẩn thờ. Đâu còn Nam hay đứng từ xa chẻ củi hay gánh nước. Anh ở nhà tôi chỉ vài tháng ngắn ngủi mà sao tôi có cảm giác anh đã tồn tại nơi đây từ rất lâu rồi.



Xuân Mai từ phòng Nam bước ra, trên tay còn ôm một đống đồ. Tôi ngó qua, phát hiện đó là quần áo trước đây Nam từng mặc nên lên tiếng: “Chị đem đồ anh Nam đi đâu đó?”



Xuân Mai tiến lại gần tôi, trả lời: “Thưa mợ, hôm nay xem như thất thứ hai của anh Nam. Em đêm đi đốt để anh ấy dưới kia có quần áo mặc.”



“Chị nói lảm nhảm gì vậy. Đến cả thi thể còn chưa tìm được thì sao chị dám bảo là anh ấy đã chết. Chị đặt hết đống đồ lên bàn cho tôi.”



Xuân Mai vâng lệnh, đặt hết tất cả lên bàn đá. Tôi từ từ ngó qua mọi thứ một lượt, phát hiện chiếc áo trước đây tôi vốn tặng Cát nhưng đã bị anh trả lại hôm trước. Tôi còn nhớ hôm đó đã kêu Xuân Mai đem đi bỏ, không ngờ bây giờ lại ở chỗ Nam.



Xuân Mai thấy tôi cứ nhìn áo ấy nên giải thích: “Hôm đó em từ phòng mợ bước ra lại gặp anh Nam ở cửa. Anh ấy biết chiếc áo này phải đem bỏ liền cảm thấy tiếc nên xin em. Em chưa xin phép mợ đã tự tiện quyết định, mong mợ thứ tội.”



Bây giờ tôi làm gì còn tâm trạng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chan/2532771/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trần Chân
Chương 30: Trường tương tư
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.